Nó thở hồng hộc, trán có mấy giọt mồ hôi. Mặt nó đỏ ửng lên sợ hãi. Bỗng nó lục cái cặp của nó như đang tìm thứ gì rất quan trọng.- Cậu làm gì vậy? - Mai
- À tớ... Cậu có thấy cuốn sổ màu hồng có điền chữ Hoàng Bảo Nhi không? - Nó
- Không. Nhưng mà nó là sổ gì vậy? - Mai
- Sổ nhật kí của tớ. Chết rồi nếu ai mà đọc được thì... - Nó
- Thôi bình tĩnh đi! Còn 30 phút nữa mới tập chung tớ sẽ đi tìm cùng cậu. - Mai
- Ừm, cảm ơn nhé! - Nó
Nó đi tìm khăp trường mà không thấy cuốn sổ đó đâu. Nó tuyệt vọng.
Trong lúc đó ở cái nơi mà hắn gặp nó...
- Ê! Mày vừa đi đâu đấy tao đi tìm mãi. - Anh
- Tao đi đâu là việc của tao chả nhẽ lại phải báo cho mày biết. - Hắn
- Ừ, nhưng mà nếu có đi đâu thì nói với tao biết một tiếng nhỡ bệnh mày tái phát thì ai giúp. - Anh
- Tao có thể tự lo được. Cái gì đấy? - Hắn
- À, là cuốn sổ của cô bé lúc nãy đụng vào tao làm rơi. - Anh
- Hoàng Bảo Nhi? Đưa nó cho tao! - Hắn
- Việc gì tao phải đua mày chứ! Nếu muốn thì tự đi mà lấy. - Anh thách hắn
- Tao bảo là "Đưa nó đây"! - Hắn nổi nóng
- Được rồi, được rồi. Đây! - Anh
Hắn cầm cuốn sổ đi xuống sân trường mà không để ý tới lời anh nói sau đó. Anh và hắn là bán thân từ hồi còn đóng tã. Mọi điều
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/lang/1460730/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.