"Ngươi tìm ta?" Lúc này, Long Y Hoàng mới dời tầm mắt đến trên người Liễu Thiên Trừng, nét mặt tuy cười nhưng nội tâm lại lạnh lẽo như tuyết phủ bên ngoài: "Có chuyện gì không?"
Giọng nói đó, lại vô cùng hờ hững.
"Hôm qua là hôn điển của thần thiếp và Thái tử, thiếu mặt Thái tử phi, cảm thấy như thiếu không khí, hơn nữa, dựa theo quy tắc, thần thiếp còn chưa dâng trà cho Thái tử phi, như vậy là không hợp lễ." Liễu Thiên Trừng cười nhạt, xoay người cho cung nữ một ánh mắt ra hiệu, cung nữ đó nhanh chóng đi đến cạnh hai người, trên tay đang cầm một khay nhỏ, cúi đầu, hai tay dâng lên, trên mâm là một ấm trà đặt trên bếp lò nhỏ, bên cạnh là một ly trà.
Liễu Thiên Trừng nhấc ấm trà lên, rót nước trà vàng rực ra chén, từ từ quỳ xuống, vô cùng cung kính dâng trà.
Long Y Hoàng nhìn nhìn làn da trắng nõn trên đôi tay ả, dấu vết màu hồng như ẩn như hiện, hẳn là trong thời gian lâu cũng không phai nhạt, dấu vết đó giống như cánh hoa hồng khắc lên.
Không chỉ ở trên tay, hẳn là trên người dấu vết đó cũng không ít.
Long Y Hoàng nhận lấy ly trà, hơi hơi nhấc lên, uống một ít, đặt lại trên khay cung nữ đang cầm: "Ngươi đứng lên đi, nếu người khác thấy, sẽ cho rằng ta ức hiếp ngươi."
"Chỉ là lễ nghĩa thôi, thần thiếp tạ ơn Thái tử phi." Liễu Thiên Trừng cười, chậm rãi từ trên mặt đất đứng lên, giương mắt nhìn Long Y Hoàng, đôi mắt đầy quyến rũ: "Thái tử phi ở
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/lanh-cung-thai-tu-phi/156353/chuong-103.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.