Editor: Tinh Dạ Tử Yên
Mộ Dung Hách Nguyệt trước sau như một vẫn thích phong cách hoa lệ, mái nhà cũng thế, địa sảnh lại càng không cần nói. Ở giữa phòng khách là một cái đèn cung đình thật lớn, có giá làm từ gỗ lim tinh mỹ với số lượng hạn chế, bình sa mỏng trong suốt, những bức tranh sơn thủy vô cùng tinh tế, từng củ ấu đều có một tua cờ màu đỏ rủ xuống, cùng với những chuỗi trân châu nạm vàng thế ngọc, ngọn đèn nhu hòa chiếu sáng cả căn phòng, ở chính giữa được lát bằng đá cẩm thạch màu trắng ngà,hai bên được buộc hình rồng phượng bay bổng hoa lệ, phóng khoáng mà không mất đi khí độ, thật ngắn gọn, tấm vải lụa từ đèn cung đình lỏa ra xung quanh tô điểm cho căn phòng thêm đơn điệu. Trong phòng khách, ở hai bên là những cái bàn quét sơn đỏ sậm, hoa văn tinh sảo đủ mọi kiểu dáng, tất cả thẳng và đều tăm tắp…..bên cạnh được bày những cái ghế, cảnh sắc chan hòa, trường y cũng bị nước sơn biến thành màu đỏ sậm, mặt bàn được trải bằng khăn lông, màu trắng, xốp, giống như nhung, phía cuối phòng là màn trúc mỏng, vừa đủ che đi dáng người đang ngồi trên ghế, màn trúc màu bạc, có thể thấy được thân ảnh nhưng không nhìn được chi tiết khuôn mặt, chỉ có thể nhìn thấy chân người đó, hai tua cờ màu tối chậm rãi lắc lư. Mộ Dung Hách Nguyệt là tên xảo trá, hắn nửa ngồi nửa nằm trên trường y, màn trúc che đi khuôn mặt hắn, cánh tay dài của hắn vươn ra, đặt ở trên
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/lanh-cung-thai-tu-phi/156374/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.