Một đạo âm thanh phun nước đột nhiên vang lên, hai người ánh mắt rét lạnh, chỉ thấy một vị thiếu nữ đang mặc y phục màu lam khí khái hào hùng đang ngồi trong nội viện, tay cầm ly trà, ngượng ngùng phất tay với hai người: “Này, ta cái gì đều không nghe thấy...”
Nạp Lan Nặc tỏ vẻ thực vô tội.
Nàng chính là ở trong viện của mình tranh thủ lúc rảnh rỗi mà uống ly trà, liền nhìn thấy hai người đột nhiên từ trên trời giáng xuống, không e dè đàm luận cái vấn đề gọi là tư thế cơ thể.
Một vị nhân vật chính trong đó, đúng là Ngũ muội đã rời đi đế đô gần mười ngày của nàng.
Ừ, không đúng, nàng cái gì cũng chưa nghe được, cũng cái gì đều không nghe hiểu.
Khóe miệng của Nạp Lan Yên khẽ co rút, quay đầu trừng mắt nhìn Tam gia: “Chàng đi về trước đi.”
Tam gia thản nhiên quét mắt qua Nạp Lan Nặc không ngừng thu nhỏ cảm giác tồn tại lại, xoa xoa tóc của Nạp Lan Yên: “Vậy gia đi trước.”
Sau khi Tam gia rời đi, Nạp Lan Nặc mới phẫn nộ sờ sờ cái mũi, đứng dậy đi đến bên người Nạp Lan Yên hỏi: “Tiểu Yên, mọi chuyện đều làm thỏa đáng?”
Nạp Lan Yên cười tủm tỉm nói: “Đúng vậy, thoạt nhìn bộ dáng của nhị tỷ trái lại thực nhàn nhã nha.”
Nhị tỷ?
Nạp Lan Nặc thần sắc sửng sốt, lập tức cười cười, anh khí mười phần lại mang theo một cổ hào sảng nhiệt tình của nam nhân: “Tiểu Yên, ta thế nhưng là vừa mới ở bên trong bề bộn trộm nhàn rỗi một lát, hơn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/lanh-de-cuong-the/350822/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.