Sau khi sắp xếp xong mọi việc, Ngô Bình trưởng quan cũng thở ra một hơi rồi mỉm cười hài lòng, dù sao phe mình cũng đã thắng hai trận tương đương với việc sở hữu quyền quản lý gần một nửa vùng lãnh thổ hoang nguyên, nếu thắng thêm hai trận nữa thì đúng là không còn gì bằng.
Tuy nhiên sau một lúc chờ đợi thì bên Đại Ca thôn lại cử ra một tiểu cô nương 14-15 tuổi ra sân làm ai nấy đều giật mình, chỉ có Minh Nguyệt và Tiểu Hắc là tràn ngập tiếu ý nhìn tiểu cô nương kia, Vũng Hải biết chơi bẩn thì Đại Ca thành cũng biết, nữ nhân kia không ai khác chính là đại sứ thân thiện của huyết tộc Mục Thanh Thanh.
Ngược lại bên phía Quân Phương thành chứng kiến tiểu nha đầu kia bước ra sân đấu, ánh mắt Lôi Hồng không khỏi kích động đứng dậy muốn ra sân, hiển nhiên từ lúc bị Thanh Thanh nói móc Lôi Hồng đã ghi thù trong lòng chỉ là không có cơ hội xuất thủ, nay nha đầu kia lại ra sân đúng là trời giúp mình.
Tuy nhiên khi Lôi Hồng còn chưa bước ra sân thì một cánh tay đã nắm chặc lấy nàng.
Nhìn lại hóa ra là Ngô Bình.
Lúc này Ngô Bình đang nhíu mày nhìn Lôi Hồng lạnh giọng nói:
- Ngươi muốn làm gì?
Mặc dù có chút hoảng sợ nhưng kẻ thù trước mắt Lôi Hồng không thể bỏ qua chỉ có thể đau khổ cầu xin:
- Chú Ngô Bình...!chú để cháu ra đánh trận này đi, ta đảm bảo sẽ đem chiến thắng về cho chúng ta.
Nghe thấy thế Ngô Bình giật mình hoảng sợ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/lanh-dia-huyet-toc/1080281/chuong-161.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.