Đêm xuống...
Người theo hương hoa mây mù giăng lối
Làn sương khói phôi phai đưa bước ai xa rồi...
Đơn côi mình ta vấn vương
Ngồi ngắm trăng như chó chực xương...
Tuy nhiên, mây mù giăng kín lồi đã che khuất đi ánh trăng trên thiên không, khiến cho con chó nào đó không thể ngắm trăng và cả đại địa bên dưới cũng chìm vào trong bóng tối...
Chỉ có ngọn đồi nơi trú ẩn của đại quân Vũng Hải là vần còn ánh sáng, như một bức tường vô hình ngăn cản bóng tối bên ngoài, không cho nó nuốt lấy vùng đất này.
Từng cột lửa được đốt lên cháy hừng hực chiếu sáng khoảng không bên ngoài tuyến phòng thủ.
Không chỉ có thế, những tháp quan sát cao đến 3m cũng được cất công xây dựng nằm dọc theo bức tường như những tuyến phòng thủ cảnh giới khoảng không đen tối phía xa...
Trên mỗi tháp cạnh đều được trang bị súng máy được gỡ ra từ những chiếc xe bọc thép phòng khi bất trắc sẽ dùng đến và một chiếc đèn công suất lớn sẵn sàng chiếu sáng bất kỳ hung thú nào dám tiếp cận bức tường.
Dĩ nhiên nhiệm vụ đó thuộc về các quân nhân.
Mỗi tháp canh đều có hai quân nhân một trước một sau cảnh giới, có thể tạm gọi là A và B, hết giờ sẽ có sẽ có một quân nhân mới tạm gọi là C đến thay cho quân nhân A ở lâu hơn, còn B thì tiếp tục cảnh giới không quan tâm đến chuyện thay người, cứ thế B và C sẽ tiếp tục cảnh giới đến khi hết giờ một quân nhân D sẽ đến thay cho B,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/lanh-dia-huyet-toc/1080572/chuong-260.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.