Bước đi thật bình thản đến gần chỗ của Trần Tử Khiêm, đôi mắt chợt lóe lên những tia lạnh lùng đến rợn người nhưng Trần Tử Khiêm không hề hay biết, ông ta vẫn mải mê quan sát những con cá mập trong bể. Nó từ từ đặt tách trà còn đang nóng xuống bàn sau, đôi mắt xinh đẹp khẽ liếc nhìn sang Tử Khiêm rồi ánh lên những tia nhìn khinh thường. Không ngờ sắp phải từ rã cuộc đời rồi mà ông vẫn có thể bình thản như vậy, nó suy nghĩ, ánh mắt lộ rõ vẻ khinh miệt mặc dù đã thu hồi tầm mắt về phía tách trà nóng.
Trần Tử Khiêm chợt thấy trong lòng có dự cảm xấu không khỏi nhíu mày lại, khẽ đưa mắt sang nhìn người hầu bên cạnh. Nó đang đứng cạnh chiếc bàn cảm nhận được ánh mắt của ông ta đang quan sát mình nhưng không hề có chút cảm xúc nào, khuôn mặt xinh đẹp nhưng không hề lạnh lùng mà thay vào đó rất nhẹ nhàng nhưng dường như trong lòng nó đang rất kiềm chế, hận không thể nhanh chóng giết chết ông ta.
Ông ta lướt ánh mắt của mình lên khuôn mặt của nó nhưng không hề có cảm xúc gì. Khẽ nhíu nhíu bên mày, ông ta cảm giác có gì đó rất lạ, dường nhưu là một điều rất xấu qua cô gái này.
- Cô là người mới đến? – Ông ta nói, đôi mắt sắc bén, ánh lên những tia nhìn lạnh lùng bắn về phía nó. Khuôn mặt nghiêm nghị, có thể nói khuôn mặt không hề có lấy một nếp nhăn nào do tuổi tác gây nên. Nhìn qua cũng có thể thấy ông ta
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/lanh-lung-u-do-la-tinh-cach-cua-toi/2239835/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.