Đây là nơi nào, Hữu Hi từ từ tỉnh dậy, nhớ tới chuyện mình bị bắt đi là thật.
Quay lại hiện tại, cảm giác dưới thân lạnh như băng, nàng mới phát hiện chính mình đang nằm trên mặt đất màu vàng.
Trời!!! Màu vàng, sàn nhà được làm từ vàng nguyên chất, Hữu Hi kinh hãi, thất thần đứng lên, không nhịn được nhìn bốn phía.
Bên trong nơi này là một mảnh kim bích huy hoàng, cây cột thượng to được điêu khắc rất sống động hình long đồ, chính phía đại điện có một cái ghế màu vàng cũng điêu khắc hình rồng, hai bên đại điện đặc hai viên dạ minh châu phát ra luồng sáng xinh đẹp, chiếu rõ mọi thứ.
Nơi này là hoàng cung sao? Long địa đồ đằng, hoàng cung như thế này chỉ có trong thời cổ đại? Nhưng Hữu Hi cảm giác được ngoài sự huy hoàng tráng lệ còn có gì đó rất thần bí, quỷ dị, hơn nữa sao bọn chúng lại đem nàng đến đây?
Tầm mắt Hữu Hi quét nhìn xung quanh, hướng về phía cánh cửa, trong lòng vui vẻ, định đi về hướng đó nhưng lại chứng kiến một đoàn người đi đến, đứng ở hai bên cửa, cúi đầu tự như cung nghênh ai đó? Những người này đều rất trẻ, nhã nhặn, tuấn tú, chẳng lẽ là thái giám?
Hữu Hi chưa bao giờ nghĩ tới việc sẽ gặp những nhân vật cổ đại tận mắt nên cực kỳ ngạc nhiên, còn đang nghi hoặc thì trước mắt đột nhiên chói lóa, một nam từ caoo to mặc bộ quần áo màu vàng sóng chói.
Con ngươi sắc bén của hắn ẩn chứa cuồng vọng nhìn lướt qua nàng, thân hình
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/lanh-quan-da-thiep/2414911/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.