Nhất Thần ôn nhu mà lời nói nồng đậm thâm tình: “Hữu Hi ta yêu ngươi!”- Mỗi một chỉ trong lời thề khắc sâu vào tâm trí , khiến người ta rung động.
“Nhất Thần, ta cũng yêu ngươi”- Hữu hi ngọt ngào đáp lại.
Nhất Thần dịu dàng hôn nàng, cảm giác ấm áp, cuồng nhiệt vây lấy nàng, làm cho những thứ hắc ám, lạnh lẽo như băng dần dần biến mất.
Ngay lúc nàng tính vuốt ve gương mặt Nhất Thần, mới phát hiện, nam nhân trước mặt không phải Nhất Thần mà là Lăng Khiếu Dương.
Nỗi sợ hãi, hắc ám trong nháy mắt vây lấy nàng, muốn thoát khỏi Lăng Khiếu Dương, đi tìm lại Nhất Thần của nàng.
Nhưng Nhất Thần sớm đã không gặp, chỉ còn lại gương mặt dữ tợn của Lăng Khiếu Dương, phảng phất muốn đem nàng xé nát.
Hữu Hi hoảng sợ không nhịn được thét chói ta, “Ah” một tiếng vang lên, Hữu Hi thở hổn hển từ trong mộng tỉnh lại.
Nhất Thần, Lăng Khiếu Dương, tất cả chỉ là mơ, Hữu Hi nhìn lại căn phòng đơn sơ, giường chiếu bề bộn, cả thân thể đau nhức, chứng minh cuộc hoan ái đêm qua là sự thật, con người thô bạo kia đã rời khỏi.
Hữu hi vùi mặt vào lòng bàn tay, lòng đau khổ không nguôi, Nhất Thần ca, ngươi có khỏe không? Hữu Hi rất nhớ ngươi, chỉ cần nghĩ tới thôi trái tim đã đau đớn.
Trấn tĩnh lại suy nghĩ, Hữu Hi đột nhiên nhớ tới điều gì đó, liền quăng thân thể xuống đất, đi tới phía gương đồng tiền, đưa lưng về gương, xoay qua, xoay lại, muốn nhìn thấy vật trên lưng mình thông qua gương, nàng xem
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/lanh-quan-da-thiep/2414982/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.