Từng ngày trôi qua giống như dòng nước chảy, chớp mắt đã đến cuối tháng tám, khí trời chậm rãi bước vào mùa thu.
Mùa thu trên núi vào lúc hoàng hôn bắt đầu có chút lạnh, dù vậy, Hướng Hải Lam vẫn ngồi ở ghế đá trong hoa viên, hai tay chống cằm ngây ngẩn, thỉnh thoảng cũng phát ra vài tiếng than nhẹ tựa lông hồng. Điều đó cho thấy trong lòng cô đang có chuyện phiền não.
Cô chậm rãi đưa bàn tay của mình xuống bụng. Nguyệt sự đã tới chậm hơn mười ngày, cô dự cảm có lẽ mình đã mang thai.
Suốt một tháng qua, Lăng Chấn Vũ hoàn toàn thực hiện triệt để quyền lợi làm chồng của mình, cũng mong đạt mục đích muốn cô mang thai của anh. Mà anh hiển nhiên thành công, chẳng qua, trong lòng cô vẫn còn do dự có nên nói cho anh biết hay không. Cô sợ một khi nói ra điều này, quan hệ của cô và anh đến đây sẽ chấm dứt, anh cũng sẽ không ở bên cạnh cô nữa. Cô đối với anh mà nói chỉ còn lại tác dụng sinh đứa nhỏ mà thôi.
Nhưng cô vẫn hy vọng có thể ở bên anh thêm một thời gian, hưởng thụ sự yêu thương của anh nhiều hơn chút nữa. Cô biết anh không yêu mình, anh đối với cô tốt có lẽ chỉ bởi vì hợp đồng kia mà thôi, dẫu là thế, cô vẫn không có thuốc chữa mà thương, mà yêu anh!
Vì tham lam muốn yêu thương anh, cô trong lòng lặng lẽ quyết định sẽ không đem chuyện mình mang thai nói cho anh biết sớm, có thể thêm một ngày thì tốt một ngày.
Qua
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/lanh-quan-ham-tinh/429815/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.