Văn tử một bên dùng tay trái ôm lấy lòng bàn tay phải đang chảy máu không ngừng, thẹn quá thành giận nói. "Tiện nhân, ngươi dám dùng châm đâm bị thương bản công tử!"
Nghe vậy, trong mắt Sở Kiều Linh nhanh chóng hiện lên một chút hàn quang lạnh lùng , tùy ý lấy ra một chiếc đũa trong ống trúc đặt trên bàn , cùng lúc đó văn tử phất ống tay áo , hướng tới Sở Kiều Linh , miệng đồng thời nói: "Tiện nhân, xem bản công tử thế nào thu thập ngươi!"
Cùng lúc đó, chiếc đũa trong tay Sở Kiều Linh trong nháy mắt cũng bay đi ra, chỉ nghe thấy một âm thanh vật nặng ngã phịch xuống đất, văn tử bắt đầu gào khóc thảm thiết , hai tay ôm hạ thân.
Chuyện diễn ra với Văn tử quá nhanh, bọn hạ nhân đi theo nhất thời một mảnh kiếp sợ , đều không dám tìm Sở Kiều Linh phiền toái, vội vàng ngồi xổm xuống xem xét thương thế của văn tử.
. Trong đại sảnh các thực khách ngầm vỗ tay tỏ ý vui mừng, nhưng lại vì Sở Kiều Linh mà lo lắng, văn thượng thư xưa nay cũng không phải là người dễ chọc .
Lúc này, chưởng quầy chạy vội tới, nhìn thấy Sở Kiều Linh bình yên vô sự, âm thầm thở dài nhẹ nhõm một hơi, quét mắt thấy văn tử đang lăn lộn dưới đất, liền hướng hạ nhân của văn tử quát , các ngươi còn không mau mang công tử nhà các ngươi đi tìm đại phu , các ngươi muốn lão gia đoạn tử tuyệt tôn sao?"
Thầm nghĩ, muốn mạng của hắn , chỉ bị thương đã là tiện
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/lanh-vuong-cuong-sung-tuyet-sac-tuong-mon-the/1794473/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.