Giang Tả cũng không còn gì để nói, nhưng đúng là hắn nhìn không chớp mắt.
Có điều nhìn vẻ mặt lúc này của Xích Huyết Đồng Tử, hắn lại muốn cười, đúng là mất mặt về tới nhà.
Suy nghĩ một chốc, Giang Tả cũng nhớ lại, dưới tình huống bình thường, đúng là khó thể để Xích kiếm kia cộng hưởn.
Sau đó Giang Tả trả lời:- Có một câu truyện xưa, Xích kiếm có linh, muốn dẫn kiếm khỏi vỏ, cần một câu nói.
Lục Nguyệt Tuyết lập tức hỏi:- Nói cái gì?Phá Hiểu:- Đại khái là cao giọng thông báo thiên hạ, từ hôm nay, thấy Xích kiếm như thấy Huyết tôn ta.
Bây giờ để Xích Huyết Đồng Tử sửa chút rồi hô, hẳn là được.
Ma Tu Mặc Ngôn gửi một icon khinh bỉ:- Lời này nghe đã thấy ngáo!Trần Ức:- Huyết tôn là người cổ đại, thực đúng là không thể dùng thiên kiến hiện đại để tìm hiểu hàm nghĩa lúc đó được.
Liễu Y Y kinh ngạc:- Anh biết ý trong lời này?Trần Ức nhún vai:- Không biết.
Lục Nguyệt Tuyết:- Đừng để ý, uy, người quay video, còn không đi nói cho Xích Huyết Đồng Tử!Ma Tu Mặc Ngôn nói:- Biết rồi, không cần phải gọi, tôi không có ngốc!Lần này là thanh âm của Ma Tu Mặc Ngôn.
Phòng livestream lại bùng nổ.
Lục Nguyệt Tuyết:- Sao cô lại quay video?Liễu Y Y:- Tại sao Ma tu lại ở cùng tông môn của Xích Huyết Đồng Tử?Biên Hải Đao Khách:- Có phải tôi phát hiện được điều gì không?Dương Mộc:- Mấy người các cô các cậu đúng là, đã là thời đại nào rồi, Ma tu thì nhất định phải là người xấu sao, mọi người đều tu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/lao-ba-ta-la-thanh-nu/1838417/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.