“Thi tiểu thư!”
Mới ra được cục cảnh sát mấy bậc cầu thang, phía sau đã truyền đến tiếng người nào đó hô gọi, Thi Ánh Điệp dừng cước bộ quay lại nhìn, chỉ thấy vị mỹ nam tiêu sái lúc nãy trong cục cảnh sát đang tự động đuổi theo.
Hắn nhảy hai ba bước đã xuống đến hết cầu thang, đoạn tiến đến trước mặt nàng.
“Cô bây giờ trở về như thế nào?”
“Ngồi taxi đi!” nàng thực sự không định trả lời.
Tám giờ xảy ra vụ va chạm, ở lại hiện trường ước chừng một lúc, sau đó về cục cảnh sát đợi mất một giờ, lại mất thời gian viết tường trình, vừa nãy đi ra nàng có ngó xem đồng hồ rất nhanh đã mười một giờ, giờ này chẳng biết còn xe bus hay không, an toàn nhất bây giờ là đi taxi về.
“Tôi đưa cô về!” Mỹ nam lập tức hạ quyết định.
Thi Ánh Điệp sửng sốt một chút, nhanh chóng lắc đầu “Không cần đâu.”
Nàng sợ chính mình không điều chỉnh được cảm xúc, chưa về tới nhà đã khóc toáng lên, đến lúc ấy chắc chắn hắn sẽ cho rằng nàng là một kẻ điên, mà nàng một chút cũng không muốn một nam nhân ưu tú như vầy nghĩ mình là kẻ điên, chẳng qua đổi lại là tài xế taxi thì chẳng có cái băn khoăn gì.
“Tôi nhất định sẽ đưa cô về!”
Hắn bỗng nhiên túm chặt lấy tay nàng, kiên định quyết không buông kéo nàng hướng chỗ hắn đậu xe, làm nàng trong khoảng thời gian cực ngắn đó thì ngây dại, hoàn toàn không biết phản ứng như thế nào.
Đến nửa ngày sau mới định thần “Thực sự
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/lao-cong-cua-toi-rat-nhieu-tien/1829539/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.