Editor: QN
CHÚC MỌI NGƯỜI ĐỌC TRUYỆN VUI VẺ!
Chương 2: Chú là fan của cháu.
Thời gian trở lại nửa phút trước.
Triều Lộc lười nghe Hắc Phân ồn ào, đang định nhắm mắt dưỡng thần thì mắt chợt lóe lên, qua gương trang điểm trước mặt, cô thấy phó đạo diễn Uông Hải đi đến.
Triều Lộc đến mặt đều không chớp liền có chủ ý.
"Cô muốn phơi bày cài gì?" Uông Hải bước vào cửa, trầm giọng hỏi. Hắn lớn lên vừa đen vừa cường tráng (cao to đen hôi :>),cả người giống như một ngọn núi nhỏ.
"Tôi, tôi không biết......" Hắc Phân từng bước từng bước lùi về phía sau, chân cũng sợ đến mức run rẩy "Tôi, tôi không nói cái gì cả..."
"Ý cô là tai tôi bị điếc?"
"Không, không phải, ý tôi không phải như vậy. Tôi, tôi..." Hắc Phân hoảng sợ không tính toán kĩ đường đi của mình, giơ tay nắm lấy Triều Lộc "Cô, cô, cô... cô mau nói cho phó đạo diễn tất cả chỉ là hiểu lầm đi"
Triều Lộc nghiêng người, tránh đi động tác của ả.
Hắc Phân bởi không có chỗ dựa, cả người liền ngã xuống bàn trang điểm.
"Bùm, bùm ---" đồ vật trên bàn rơi đầy xuống đất.
"Cô" Hắc Phân tức giận trừng về phía Triều Lộc.
Triều Lộc chỉ lặng lẽ nhìn ả.
Từ đôi mắt thanh triệt của cô, Hắc Phân thấy mình như một trò hề: Mặt mũi lấm lem phấn, chật vật vô cùng (CV đề là "Phi đầu tán phát, hình dung chật vật" mà mình không hiểu nên quyết định sửa luôn). Nhìn lại vẻ mặt hung ác của phó đạo diễn đang trừng mắt với mình... Hắc Phân trong lòng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/lao-cong-la-tieu-chim-canh-cut/1840771/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.