"Pi ~"
"Pi ~"
"Pi pi pi ~"
Triều Lộc bị mấy âm thanh pi pi nhộn nhạo đánh thức.
Cô mệt mỏi mở to mắt, thấy tiểu cánh cụt của mình dầu mông chôn vào cổ mình; đầu nhỏ ghé vào lỗ tai cô, tận lực phát ra âm thanh cô có thể nghe thấy.
Triều Lộc nghiêng mặt hôn hôn vật nhỏ, giơ tay ấn nhỏ vào mũ choàng của mình.
Triều Lộc lúc này mới bắt đầu đánh giá nơi này.
Đây là một nơi rất lớn, liếc mắt một cái không thể thấy được điểm cuối, Triều Lộc giờ phút này ngửa mặt nằm trên đất, đỉnh đầu cô đều đen tối, dường như là một cái động đen căn bản không thể thấy được trần nhà như thế nào.
Cô nghiêng đàu, thấy thủ lĩnh nằm trên mặt đất cách mình không xa.
Tiếp sau thủ lĩnh là A Thanh, Sở Phân Phân.....Chỉ cần là tên nữ nhân ở nơi tụ cư Triều Lộc nghĩ đến đều ngửa mặt nằm trên mặt đất, hôn mê bất tỉnh.
"Loẹt quẹt ——" Có tiếng bước chân lại gần Triều Lộc.
Đó là một nữ nhân tuần tr cầm côn điện, cũng là một trong những người đầu tiên khởi xướng tập kích Triều Lộc.
Cô tuy rằng đi đi lại lại, hai mắt mở to nhưng tròng mắt lại trắng dã, dường như đã không còn tâm trí của mình.
Nhưng cô ta lại nhạy bén đến dị thường, có người vừa kêu nhỏ một tiếng cô ta đã dừng chân lại, nghiêng tai lắng nghe.
Nhìn đến đây, Triều Lộc lại lần nữa nhắm mắt lại.
Nữ nhân tuần tra này lại rất có quy luật, như thể mỗi bước chân lớn nhỏ đều được đo
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/lao-cong-la-tieu-chim-canh-cut/367656/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.