Ở bên ngoài, hai bác giúp việc nghe ngóng rồi cười thầm.
Vậy là cậu chủ dỗ vợ thành công rồi nhé, vừa nãy cô xuống tìm làm 2 bác chạy trốn muốn tụt quần.
Giờ thì ổn rồi, các bác cũng phải làm việc của mình thôi, để đôi chim sẻ ở lại với nhau vậy.
Nằm trên giường, Phó Tranh ôm cô như muốn tắc thở, cứ như sợ cô trốn mất vậy.
Cảm thấy hắn ôm cô càng ngày càng chặt, Mộc Hạ có chút đau liền đẩy hắn ra ôm lấy ngực:
"Ưm, anh làm em đau."
Nghe tiếng cô rên, hắn buông tay nhìn.
Mộc Hạ ôm lấy ngực mà xoa nhẹ, hôm trước hắn bóp mạnh tay quá khiến ngực cô đến giờ vẫn còn đau.
Hắn thì có biết là do mình nặng tay đâu, thấy cô như vậy thì cuống cuồng hỏi:
"Mộc Hạ, em sao vậy bị thương ở đâu sao? Để anh xem.
"
Hắn hỏi vậy làm cô càng ngại hơn, do ai cô mới ra nông nỗi này chứ, lại còn đòi xem? Hắn biến thái có đào tạo à? Cô quay đi chỗ khác:
"Không, em không sao, chỉ hơi đau một chút."
"Không sao gì chứ, để anh xem."
Phó Tranh thì lại không yên tâm, đè cô xuống rồi vén áo cô lên kiểm tra.
Ngực cô có vết xanh tím, nhìn có chút quen quen.
"Em bị sao vậy?"
Mộc Hạ:"..."???
Cô tức sắp điên người luôn, hắn hỏi thế cô chỉ muốn vả cho bay hàm răng kia ra thôi.
Mộc Hạ vừa tức vừa ngượng quát:
"Anh con hỏi nữa, do anh cả đấy.
Mạnh tay như vậy, làm em...!làm em đau.
Hức."
Cô bỗng bật khóc, tất cả là do
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/lao-dai-day-em-lam-giang-ho-nhe/6200/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.