Trước đây bọn họ chưa từng tiếp xúc với Lục Đồng Quân, nhưng đều biết tới tên anh thông qua báo đài, TV tạp chí.
Người ta nói Lục Đồng Quân là kẻ lạnh lẽo vô tình, tính cách sát phạt quyết đoán, thế nên họ chưa từng nghĩ tới sẽ nhìn thấy khía cạnh dịu dàng này của anh.
”
Sự thực không hề giống như lời đồn.
Vương Hồng Nhung nhìn đến ngẩn người.
Tô Lan Huyên hiền dịu nói: “Bạn học cũ trước kia của em”
Chỉ vài câu đơn giản, Lục Đồng Quân đã biết Tô Lan Huyên không muốn gặp những người này.
“Cậu Lục, tôi tên là Vương Hồng Nhung, lúc còn đi học, quan hệ giữa tôi và Tô Lan Huyên vô cùng thân thiết, chúng tôi thậm chí còn là bạn cùng bàn nữa.”
Vương Hồng Nhung nhiệt tình duỗi tay ra, nở nụ cười rực rỡ, dáng vẻ cũng cực kỳ mê người.
Để quyến rũ ai ở đây?
Tô Lan Huyên im lặng không lên tiếng, cô muốn nhìn xem Lục Đồng Quân sẽ giải quyết chuyện này như thế nào.
Lục Đồng Quân không duỗi tay ra, làm như không thấy: “Vương Hồng Nhung, Ừm, tôi đã nhớ rồi.”
“Cậu Lục, cứ gọi tôi là Hồng Nhung cũng được” Vương Hồng Nhung ngượng ngùng thu tay lại, định đặt mông ngồi xuống.
Lục Đồng Quân mỉm cười khách sáo nói: “Hôm nay là lễ kỷ niệm hai ngàn một trăm chín mươi ngày quen biết của vợ chồng chúng tôi”
Cũng có nghĩa, tôi muốn hẹn hò và dùng bữa riêng với Tô Lan Huyên, người không liên quan vui lòng tránh sang một bên giùm.
Mặt Vương Hồng Nhung đỏ bừng, lần này thật sự không biết
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/lao-dai-phu-nhan-duoi-toi-roi/2097330/chuong-340.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.