Chuyện vừa rồi quả là khiến người ta không kịp chuẩn bị.
Sở Lâm Minh hận không thể tìm được một cái lổ đễ chui xuống, đây quả thực vô cùng nhục nhã.
Đũng quần bị rách ngay trong đám cưới của mình.
Đây chắc chắn sẽ lên trang tìm kiếm hot, hơn nữa còn là vết nhơ cả đời anh ta.
Sở Lâm Minh vội vàng đứng lên, kẹp chặt hai chân lại, lấy hai tay che chỗ quần bị rách.
Người điều khiển chương trình đã chủ trì nhiều đám cưới như vậy nhưng chưa từng gặp loại chuyện này, nhất thời đứng hình, không biết nên nói cái gì.
Khách khứa dưới sân khấu đều cười ầm lên, Vạn Linh Lan cũng cảm thấy mất thể diện, gương mặt đỏ bừng như gan heo.
Tô Lan Huyên dưới sân khấu cũng không nhịn được ôm bụng cười, nhìn người yêu cũ gặp họa, trong lòng cô chắc chắn rất vui vẻ.
Hạ Bảo hỏi: “Mẹ, mẹ vui lắm sao?”
“Ừ vui lắm.” Tô Lan Huyên cười đến mức sắp chảy nước mắt.
Trong đôi mắt nhỏ của Hạ Bảo chợt hiện lên tia xấu xa: “Mẹ, con còn có thể làm cho mẹ vui hơn nữa đấy”
“Ý con là sao?” Tô Lan Huyên tạm thời không kịp phản ứng.
Trên sân khấu lại xảy ra sự cố.
Vạn Linh Lan vừa đi về phía Sở Lâm Minh, váy cưới đột nhiên bị tuột khóa, trước sự ngạc nhiên của mọi người chiếc váy cưới rơi xuống, trên người Vạn Linh Lan chỉ còn lại một bộ đồ lót.
“A!”
Vạn Linh Lan hét lên một tiếng, hoảng hốt lo sợ nhặt váy cưới lên.
Sở Lâm Minh cũng đi giúp nhặt váy cưới, chân vừa
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/lao-dai-phu-nhan-duoi-toi-roi/2097497/chuong-265.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.