- Trúc…Trúc ơi….Trúc có nghe Long nói ko thế? Long hoảng hốt
-
- Trúc ah, đừng làm Long sợ, Trúc nói gì đi chứ
- - Giọng con nhóc có vẻ nghèn nghẹn, có cố tỏ ra bình thường để Long ko lo lắng
- Trúc àh, Trúc phải tin Long, Long ko hề biết chuyện này, chuyện này quá đột ngột, Long bị ép, Long ko muốn chút nào, thực lòng Long chỉ….thương có mình Trúc thôi – Thằng nhóc luống cuống 1 cách tội nghiệp
- - Trúc thấy tim nó thắt lại
- Rồi, 1 người mà Trúc ko thể ngờ đc đâu, - Long chán nản
-
- Là con nhỏ đáng ghét…Minh Hồng đó
-
- Ba mẹ mình quen biết với nhà cô ta thì phải. Mình ko ưa cô ta chút nào, nhưng chuyện đó ko quan trọng, chỉ cần Trúc tin Long, Long sẽ giải quyết mọi việc 1 cách sớm nhất, đừng rời xa Long nghen Trúc, dù bất cứ chuyện gì đó – Long nhắc lại như sợ con nhỏ quên mất
-
- Thôi Trúc nghỉ đi vậy hẹn gặp Trúc ngày mai, Bye
-
…………………………………………� �…………………………………………� ��..
Cúp máy xuống, Trúc cảm thấy tim mình vẫn còn đập rất nhanh, cảm giác nghèn nghẹn trong cổ họng, nó có cảm giác sắp mất Long, Long sẽ rời xa nó. Nước mắt nó bắt đầu rơi. “Long ơi, Long bảo Trúc phải tin Long sao đây, phải ở bên cạnh Long sao đây hức hức” Nó òa khóc nức nở
“Tít…Tít” tiếng tin nhắn điện thoại, chắc là của Long, nó vồ lấy điện thoại 1 cách nhanh nhất có thể
“From Hoàng đẹp trai” – con nhóc có vẻ thất vọng, nó hờ hững mở tin
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/lao-hang-xom-dang-ghet/972742/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.