Chương 41: Thật không chạy
Lục Chu Việt nhìn thoáng qua bóng lưng cô hoảng hốt thoát đi, cuối cùng bỏ qua ý định lên đó với cô đón điện thoại reo lên,hắn cũng không muốn ép cô quá nhanh, chẳng qua những lời ở phòng bệnh cô nói với Liên Tố để cho hắn có chút thiếu kiên nhẫn. Cô nghẹn ngào nói trong lòng cô chỉ có Trần Thanh Sở,cô nói đời này có thể cũng sẽ không yêu người khác, trong nháy mắt hắn có vọng đọng muốn xé ngực cô ra,ở trái tim thờ ơ khắc lên ba chữ Lục Chu Việt. Hứa Lưu Liễm xông lên lầu sau tựa tại trên cửa thật lâu cũng không phục hồi lại tinh thần, ngay cả lúc sắp xếp đồ ẹ cô cũng có chút ít không yên lòng tâm thần hoảng hốt,chờ cuối cùng tai chạm vào túi để trong hộc tủ mới dừng bước để cho suy nghĩ trở về vị trí cũ. Lúc cô xuống lầu hắn đã xuống xe,vẫn như cũ tựa tại bên cạnh xe nghe điện thoại,nhìn ra được công việc bề bộn, áo sơ mi quần tây ủi thẳng dáng vẻ hắn hoàn toàn là tinh anh kinh doanh. Không biết bên kia điện thoại có chuyện gì,một đôi mày rậm nhíu chặt lại,cũng có lẽ hắn ở trước mặt cô phần lớn đều mềm mỏng, hiện tại vẻ mặt nghiêm túc lạnh lùng làm cho trong lòng cô vốn thấp thỏm giờ chợt nảy lên một loại e ngại. Đối diện một chiếc xe taxi vừa lúc chạy đến,cô cũng không biết mình tại sao đứng ở nơi đó bỗng nhiên hô to hắn một tiếng, “Lục Chu Việt!” Hắn bị tiếng thét của cô làm sợ hết hồnTruyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/lao-su-buong-tha-toi-di/2241486/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.