Chương 153:Anh tin em
Hứa Lưu Liễm không nghĩ tới Lục Chu Việt có thể nói như vậy,bởi vì thái độ này từ trước đến giờ chưa từng có,không phải hắn từng chính miệng nói,hắn rất ghen.Cô dĩ nhiên không biết,đây cũng là một trong các thủ đoạn của Lục Chu Việt. Trần Thanh Sở càng khiêu khích thì hắn càng trầm mặc,hờ hững cộng thêm thờ ơ chính là phản kích tốt nhất với Trần Thanh Sở . Quả nhiên thấy Trần Thanh Sở hơi thay đổi sắc mặt,nhưng trong nháy mắt lại đem tất cả giấu xuống,hắn nhìn thoáng qua cô mặc áo lông cả người lạnh run,môi cong lên cười khẽ, “Vẫn sợ lạnh . . . . . .” Hứa Lưu Liễm ngẩn ra,nhưng ngay sau đó cười ha ha đưa tầm mắt chuyển sang nơi khác,có chút mất tự nhiên trả lời hắn, “Không có cách,khí trời thật sự quá lạnh” Không biết tại sao cô cảm giác thấy mình bây giờ không cách nào nhìn thẳng vào Trần Thanh Sở,cô thậm chí có chút —— sợ hắn,bởi vì cô hiện tại hoàn toàn nhìn không hiểu sau gương mặt tuấn tú cất giấu suy nghĩ thế nào,cô cảm thấy cô và hắn không phải cách nhau ba năm mà cách nhau ba năm ánh sáng. “Nhớ rõ trước kia em luôn ——” Lời Trần Thanh Sở lại vang bên tai,cô biết kế tiếp hắn muốn nói gì,đơn giản chính là trước kia bọn họ như thế nào,nhưng hôm nay hai người bọn họ đã hoàn toàn thay đổi,nhắc lại những chuyện trước kia thì có ích lợi gì? Cho nên cô quay đầu lại,cười lại như lơ đãng cắt đứt lời hắn, “A? Thanh Sở,anh tới đón người sao?” Cô vừa hỏi,giữa lôngTruyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/lao-su-buong-tha-toi-di/52459/chuong-152.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.