Chương 107:Phân khoa Văn lý
Sau khi hắn đi Hứa Lưu Liễm không biết tại sao lăn qua lộn lại cũng ngủ không được,định mặc quần áo rời giường,Liên Tố không ở nhà không đoán chừng muốn để lại thời gian cho vợ chồng son ân ái.Hứa Lưu Liễm cằm ly nước ngửa đầu uống,nhớ tới trận hoan ái kia kịch liệt và kích thích tối hôm qua tim đột nhiên đập rộn lên mặt cũng nóng. Gọi điện Hạ Vi Lương thoại kết quả cô ấy còn chưa rời giường,nói gì ngày hôm qua bị sốc chuyện tương thân tối ngủ không được đành thức đến rạng sáng,hôm nay cần bồi bổ,cô không thể làm gì khác hơn buồn bực cúp điện thoại. Cô có đôi khi đặc biệt hâm mộ Hạ Vi Lương,hâm mộ cô có thể chú tâm làm việc mình thích,có thể phấn đấu vì mình mơ ước cho dù mệt mỏi cũng vui vẻ.Không giống cô, mặc dù mỗi ngày bận rộn nhưng thật ra trong lòng vô cùng trống rỗng. Cô thậm chí không dám nghĩ đến mơ ước,bởi vì cô đã không có bất kỳ mơ ước nào. Mặc dù cô được Reis tán thưởng, nhưng cũng không đại biểu bất kỳ công ty kiến trúc nào dám mướn kiến trúc sư không có bằng cấp như cô. Nghĩ như vậy cô không khỏi có chút mất mác và đau buồn,thay đổi quần áo ra ngoài giải sầu,cô bất tri bất giác đi đến quán cà phê góc đường,phát hiện một ít cửa hàng mặt tiền đã bị phá bỏ và dời đi nơi khác,chung quanh bị vây tường rào cao còn có rất nhiều công nhân làm việc ở đó. Dõi mắt đi qua,một mảnh hoàn toàn thay đổi. Trong lòngTruyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/lao-su-buong-tha-toi-di/52505/chuong-106.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.