Tại pháp trường phía thành Tây, hơn trăm cái đầu của Hoắc gia toàn bộ rơi xuống đất, xác chất chồng lên nhau, máu chảy thành sông. Bầu trời u ám, gió gào thét, cảnh tượng thê lương và tàn khốc khiến người ta kinh hãi.
Trên pháp trường lúc này chỉ còn lại hai người: Hoắc tứ công tử Hoắc Uyên và Hoắc thất tiểu thư Hoắc Oánh Hòa năm nay chỉ mới bốn tuổi, khóc đến khản giọng, gần như ngất đi. Nghe tiếng khóc của muội muội, Hoắc Uyên vừa bi thương vừa bất lực.
"Chém!" Theo lệnh của quan giám sát hành hình, đao phủ giơ cao đại đao chém xuống hai người.
"Keng!" Khi đao sắp chém lên Hoắc Uyên, một mũi tên xé gió bay tới đánh bật lưỡi đao, thanh đao rơi khỏi tay đao phủ rồi cắm xuống đất.
"Ai!?" Quan giám sát hành hình giật mình bật dậy, xung quanh binh lính cũng lập tức rút kiếm phòng bị, cho đến khi phó quan bên cạnh nhìn thấy dấu hiệu trên xe ngựa đến mới thốt lên:
"Đại nhân, đó là người của phủ Nhiếp Chính Vương."
Phủ Nhiếp Chính Vương? Quan giám sát hành hình kinh ngạc, vội vàng đi xuống đài hành hình, dẫn theo một đám binh lính quỳ xuống nghênh đón, "Tham kiến Vương gia."
Xe ngựa dừng lại, thị vệ vén rèm xe để Bạch Kỳ bước ra, một thân đỏ rực, trên vai khoác hờ một chiếc áo choàng đen, dung mạo khuynh thành tuyệt thế khiến cả đám người trên pháp trường ngẩn ngơ.
Bạch Kỳ bước qua đám người đang quỳ đi lên pháp đài. Máu tươi sền sệt chảy dọc theo bậc thang gỗ nhuộm đỏ cả đế giày. Áo choàng bay
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/lao-to-lai-dang-luan-hoi-thanh-dieu-do-tinh-ha/1682947/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.