Trong sự chờ đợi của Bạch Kỳ, Hội Đấu Bảo của Bách Trân Các diễn ra đúng như dự định. Vì nguyên thân Cố Hoạ luôn cánh về bức hoạ nên y cũng rất muốn tận mắt nhìn thấy bức "Phong Sơn Thu Cảnh Vân Quy Đồ".
Hôm đó, Chu Phi Dận thay một bộ Đường trang màu xám, từ xa trông giống như một bức tranh thuỷ mặc được vẽ bằng mực nước, nhìn rất tao nhã và điềm tĩnh, trên vai trái là một đóa hoa hợp hoan sống động như thật.
Chu Phi Dận đóng cửa sổ lại gọi Bạch Kỳ ra ngoài, rồi vẫy tay, "Lại đây."
Bạch Kỳ không hiểu chuyện gì mà đi tới chỗ Chu Phi Dận, "Có chuyện gì vậy?"
Chu Phi Dận bảo y cúi xuống rồi sau đó đeo một viên ngọc thượng hạng lên cổ y.
Bạch Kỳ chạm nhẹ vào viên ngọc, giả vờ chê bai, "Xấu thật."
Chu Phi Dận đi đến cửa, đặt tay lên cửa, "Thử một chút."
Bạch Kỳ nhướn mày, mơ hồ hiểu ý Chu Phi Dận và tác dụng của viên ngọc.
Chu Phi Dận mở cửa ra một chút, một tia nắng lọt qua khe cửa chiếu vào nhà, dưới ánh mắt lo lắng của Chu Phi Dận, Bạch Kỳ dũng cảm đưa tay ra.
"A!" Bạch Kỳ hét lên đau đớn rụt tay lại.
Chu Phi Dận giật mình, lập tức đóng cửa ngăn ánh sáng bên ngoài, sau đó quay lại đỡ vai Bạch Kỳ đang ngồi xổm trên đất.
"Phì!" Bạch Kỳ cười lớn.
Chu Phi Dận làm sao mà không đoán ra Bạch Kỳ cố tình trêu chọc mình? Lập tức mặt đen lại, buông tay không nói lời nào mà ra ngoài.
"Gọi sói nhiều quá
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/lao-to-lai-dang-luan-hoi-thanh-dieu-do-tinh-ha/1683150/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.