Núi Sào Tử, Trại Bách Mục.
Dưới gốc cây trong sân, Bạch Kỳ ngồi trên ghế mây, trên tay cầm cuốn《Trung Dung》, trong khi màn hình ảo trên bìa sách lại chiếu một bộ phim hành động cảnh sát sát bắt cướp, xem rất say xưa.
Từ khi trở về sơn trại, cuộc sống của Bạch Kỳ trở nên dễ chịu, mỗi ngày chỉ ăn, ngủ và chơi, ngoại trừ việc luôn có một "con cún hình người*" lượn lờ trước giường. (*QT là con người hình cún nhưng mình thấy hơi ngược nên đổi lại) Khi nhạc kết thúc của bộ phim vang lên, Bạch Kỳ vươn vai, cử động cơ thể tê cứng, tiện tay lật vài trang sách, "Học tập khiến bổn thượng thần vui vẻ." Hắc Thất liếc mắt, "......" Mặt mũi đâu rồi? Ngoài cổng sân, Bàng Xu ngồi xổm ở góc tường, qua khe cửa nhìn lén vào bên trong, dưới chân là một giỏ lê vừa hái. Đám thổ phỉ xung quanh đều nhăn mặt nhíu mày, không dám nhìn hành động "si tình" của tên ngốc này. Bàng Xu không sợ Bạch Kỳ đuổi mình ra khỏi nhà, dù gì hắn mặt hắn cũng đủ dày, nhưng hắn sợ làm Bạch Kỳ tức giận. Bàng Xu lảng vảng trước cửa, lo lắng đến mức gãi đầu gãi tai, rõ ràng là một người đàn ông to lớn, lúc này lại trông rối rắm như một cô vợ nhỏ mới về nhà chồng. Những tên thổ phỉ xung quanh chỉ cảm thấy — nhức mắt quá. "Xu ca, huynh là thổ phỉ mà! Xông vào đi! Đừng nhát gan nữa!" "Ký chủ, Bàng Xu đang núp ngoài cửa nhìn trộm anh đó." Hắc Thất đứng xem trò không ngại chuyện lớn. "Bổn thượng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/lao-to-lai-dang-luan-hoi-thanh-dieu-do-tinh-ha/2734277/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.