Sau khi rơi xuống nước, Bạch Kỳ cũng không ngồi khám bệnh nữa, mỗi ngày đều trốn trong phòng y tế, nằm trên giường VIP... ngủ, xem phim và đèn sách đến khuya.
Do tính chất công việc của nguyên chủ, Hắc Thất đã thức suốt hai ngày để lập một kế hoạch trở thành bác sĩ ngoại khoa cấp tốc cho Bạch rác rưởi.
Hắc Thất cảm thấy sau khi trải qua vô số kiếp luân hồi, nó và vị ký chủ "chẳng đáng tin cậy" của nó, ngoài chuyện sinh con đẻ cái ra thì chắc chẳng có gì là không thể làm được.
Do vấn đề sức khỏe, dạo gần đây Bạch Kỳ luôn trong tình trạng yếu đuối, khuôn mặt nhợt nhạt, trông như một cành cây nhỏ dễ gãy khi có gió thổi, yếu đuối dựa vào ghế, như một "bệnh mỹ nhân" sống động.
Những người lính đến phòng y tế lấy thuốc, xem vết thương đều để ý đến "bệnh mỹ nhân" bên trong phòng, đẹp thì đẹp, cũng mát mắt thật, nhưng khi đặt trên một chàng thanh niên thì lại có chút "ẻo lả".
Thế là, trong căn cứ lan truyền tin đồn rằng trong doanh trại đầy lính hùng dũng nở ra một "bông hoa nhỏ", không biết sẽ "sống" được bao lâu.
Nghe được tin đồn, Hắc Thất chỉ khịt mũi cười, "Một đám phàm nhân ngu dốt, so sức sống với Bạch rác rưởi hả? Các người chết hết rồi anh ta vẫn còn sống vui vẻ."
Trong phòng y tế.
Bạch Kỳ mặc áo blouse trắng ngồi sau bàn, cầm trong tay một quyển sách giải phẫu cơ bản đọc rất chăm chú, khuôn mặt trắng trẻo đeo một cặp kính, thoạt nhìn rất nho nhã lịch
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/lao-to-lai-dang-luan-hoi-thanh-dieu-do-tinh-ha/2734324/chuong-122.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.