Edit: Tammie
Tuy rằng đối với chuyện này Chu Tiểu Tường rất bình bĩnh, nhưng đối với Tiêu Bùi Trạch thì cậu bực mình đến ngứa răng, nghiến hàm cả buổi tối, cuối cùng đợi được hắn trở về, không nói hai lời liền mở cửa đưa tay lên nhéo cổ hắn: “Anh làm gì mà không nói sớm cho tôi biết! Còn nói cái gì mà làm hai bộ dự án là để rôi rèn luyện! Bà mẹ nó anh chơi tôi có phải không!”
Tiêu Bùi Trạch nhìn hai mắt cậu rực lửa, sắc mặt đen thui, nhịn cười đóng cửa lại kéo tay cậu ra, ôm chặt cậu hung hăn hôn một cái: “Nhớ chết mất!”
Chu Tiểu Tường thật ra cũng nhớ hắn lắm, tối nào cũng ngủ không yên làm sao có thể không nhớ, bị hắn hôn một cái liền bay mất hồn, nhưng mà rất mau tỉnh táo, hung hăn trừng hắn: “Nói chuyện chính!”
“Không phải đã nói là không xác định được ai bày trò sao, sợ em bứt dây động rừng.” Tiêu Bùi Trạch không thèm cởi áo khoát, ôm cậu tiến từng bước lại gần sô pha, lại hôn lên môi cậu một cái: “Em xem cái tính nóng nảy này của em, nếu tôi nói trước cho em biết, lúc làm việc em nghi thần nghi quỷ, không phải để cho người ta phát hiện sao?”
Chu Tiểu Tường tức giận kém chút nữa giơ chân: “Ý anh là tôi thiếu kiên nhẫn chứ gì! Anh vậy mà lại dám coi thường tôi!”
“Nhẫn được nhẫn được, chắc chắn là nhẫn được.” Tiêu Bùi Trạch vội vã dỗ dành cậu, thuận tiện xỉa xói một chút: “nhưng mà chắc chắn tôi không nhẫn được.”
“Anh đi chết đi!
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/lao-tu-kiem-tien-de-lam-sao/100677/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.