Edit: Tammie
Beta:Patee
“Anh hai! Anh hai! Dậy đi! Dậy đi!”
Chu Tiểu Tường đang ngủ mê mệt thì bị Tiểu Vũ vừa kêu la vừa kéo tóc véo mũi
tỉnh giấc, cậu khó chịu
chuyển đầu, trở mình vỗ vỗ thằng bé trên giường, thì thì thầm thầm: “Đừng... ồn...”
“Anh hai! Đi chơi! Đi chơi!” Tiểu Vũ giãy dụa ra khỏi cánh tay của cậu, bò tới ngồi bệt lên mình cậu, vừa ngồi vừa la: “Anh hai nói xạo! Anh hai nói xạo!”
“Hửm?” Chu Tiểu Tường cố gắng nâng mi mắt, đưa tay ôm thằng bé xuống dưới, “Sao?”
Tiểu Vũ phồng má thổi thổi, hai mắt đen láy tức giận trừng cậu, to giọng gào lên với cậu: “Nói xạo!”
Chu Tiểu Tường máy mắt mấy cái bỗng dưng lập tức tỉnh ngủ. Cậu nhận được tiền lương chuyển chức vui đến phát điên, tối hôm qua mời Từ Nhạc ăn một chầu, kết quả hai người “yô~” đến khuya mới ngủ, kết quả là ngủ như chết, hôm nay vốn định dẫn Tiểu Vũ ra ngoài leo núi, ai ngờ quên mất.
Tiểu Vũ còn đang thở phì phò trừng cậu, cậu nhéo nhéo khuôn mặt của thằng bé, cười rộ lên: “Xin lỗi nha, anh ngủ say quá, anh dậy liền đây, ăn sáng xong anh sẽ dẫn em ra ngoài chơi.”
Tiểu Vũ nín khóc mỉm cười, lập tức bổ nhào vào người cậu nhảy nhót: “ Được!”
Tiểu Tường nhanh chóng
giường, nhanh chóng rửa mặt đánh răng ăn sáng qua loa. Khi đang sửa soạn cho Tiểu Vũ đến xinh xinh đẹp đẹp, chợt nghĩ gió trên đỉnh núi khá lớn, cậu lại đội thêm cho thằng bé cái mũ gấu trúc mỏng làm bằng nhung, cái mũ xiêu xiêu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/lao-tu-kiem-tien-de-lam-sao/100723/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.