Nhìn vào bìa album, Quý Liên Hoắc im lặng, mím môi, "vô tình"
tránh ánh mắt dò hỏi của Vương Chiêu Mưu.
"Mở ra." Vương Chiêu Mưu nhìn bức ảnh là đã biết đây là bộ
phận cơ thể của ai.
Quý Liên Hoắc hơi cúi đầu, ngón tay nhấn vào album.
Hàng chục tấm ảnh hiện ra trước mắt Vương Chiêu Mưu, nhưng
chỉ có tấm cuối cùng là thành quả của đêm hôm đó. Vương
Chiêu Mưu vuốt các bức ảnh lên, phát hiện ra rằng nhân vật
chính trong tất cả đều là cùng một người, bức ảnh đầu tiên được
chụp cách đây hai năm, nhưng thực ra là chụp lại trên một tờ
báo từ hơn một thập kỷ trước.
"Tôi, tôi không phải là biến thái." Quý Liên Hoắc dời mắt đi,
muốn giải thích điều gì đó, nhưng hồi lâu không biết nên bắt đầu
thế nào.
Vương Chiêu Mưu không biết diễn tả cảm xúc của mình lúc này
thế nào, trong album này, có một số lấy từ Internet, một số lấy
từ báo và tạp chí, ngoài ra còn có một vài bức ảnh của anh tại
các sự kiện, cuối cùng chính là bức ảnh xương quai xanh đầy vết
hôn đó.
Vương Chiêu Mưu dời mắt khỏi màn hình điện thoại, nhìn người
trước mặt, phát hiện tai của Quý Liên Hoắc đã đỏ lên từ lúc nào
không hay.
"Anh..." Vương Chiêu Mưu muốn nói lại thôi, cũng không biết
nên hỏi từ đâu.
"Tôi chụp bức ảnh đó mà không xin phép anh." Quý Liên Hoắc
cụp mắt xuống: "Nếu anh không thích, tôi sẽ xóa nó."
"Bắt đầu từ khi nào?" Vương Chiêu Mưu nhìn chằm chằm người
trước mặt, tim đập thật nhanh.
Quý
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/lao-vuong-khong-muon-lanh/1955553/chuong-173.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.