Phiên ngoại 1: Như chim liền cánh, như cây liền cành
Tháng sáu năm Khai Nguyên thứ ba, Bắc Bình vương tiến quân đến đất Lũng Hà. Đây là vùng địa hình đầm lầy, là nhiều chướng ngại bất lợi với quân phía bắc. Hơn nữa, tháng sáu là mùa trời đổ mưa không dứt, khu vực xung quanh thành Lũng Hà đã trở nên cực kỳ lầy lội. Quân phương bắc hành quân qua đoạn đường dài ngập sình đến đầu gối, trên đầu mưa tuôn không ngừng, gian khó vô cùng.
Mà cực khổ nhất phải kể đến Hàn Y Thần. Đang hành quân bí mật qua vùng rừng rậm sình lầy, nên không thể cưỡi ngựa. Y Thần dù đã bỏ bớt hết chiến giáp ra để hành quân, thế nhưng bộ giáp chân nặng hơn năm mươi ký thì hắn không thể bỏ ra. Hắn thường xuyên bị ngập sâu trong bùn hơn binh sĩ khác. Có lần còn suýt bị chôn sống trong bùn, may nhờ cả đám phát hiện, hò nhau quăng dây kéo hắn lên. Y Thần chắc chắn đó là lần hành quân khắc nghiệt nhất trong binh nghiệp của mình.
“Cái gì mà ‘ám độ trần sương’ chứ?” Đường lớn không thể đi mà sư huynh bắt hắn đi qua vùng đầm lầy âm u này. Bản thân Lạc Nhân thì kéo quân đi hướng Tây Sơn để tập kích đường vận lương của quân địch. Y Thần nhớ lại gương mặt tươi cười của Lạc Nhân, “Đây là kế ‘rút lửa đáy nồi’ sư đệ thân mến!”
Nhưng hắn biết tỏng, sư huynh chắc chắn sợ khó rút lui. Y sợ nhất chính là làm bẩn bộ bạch y đang mặc. Đi chinh chiến chứ có
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/lap-quoc-ky-ii/391949/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.