Giải Cứu ; Bị Thương
5h chiều , cô mở nhẹ đôi mắt . một hồi, trong mơ màng của chiếc trần màu hồng nhạt xinh đẹp, cô vội vã ngồi dậy. Loay hoay chiếc đầu nhỏ , để thực sự tỉnh táo trong trạng thái ngái ngủ của bản thân bây giờ.
Rose đang đọc sách ở bàn học , thấy cô đã tỉnh dậy, mỉm cười nói:
- Cậu giậy rồi à? Đây là phòng tớ!
- Hả? “Cô mở to đôi mắt . thấy Rose , khẽ mỉm cười như trút bỏ nỗi lo không biết bản thân đang ở đâu của mình. Rồi lại quay ngoắt 180 độ , loay hoay tìm kiếm chiếc điện thoại nhỏ để xem đồng hồ” - Mình, mình đã ngủ bao lâu rồi? Bây giờ mấy giờ rồi?? Mình còn nhiều việc phải làm quá!!. Chết mất thôi!!. “cô vừa lo lắng vừa vội vã bỏ chiếc chăn mỏng ra , đưa nhẹ đôi chân xuống giường. Trạng thái nôn nóng , khiến ai nhìn vào cũng phải xót xa mà thở dài.
- Cậu yên tâm , mình báo cho mẹ cậu rồi!! Mẹ cậu bảo cậu cứ nghỉ ngơi đi!. Mọi chuyện mẹ cậu sẽ sắp xếp “Rose thở dài, vỗ vai Lana như trấn tĩnh lại cô. Rồi đưa cho cô chiếc điện thoại di động trên bàn”
- Mình ngủ đủ rồi! Giờ mình phải đến nhà hàng để đỡ mẹ!!! Mai chủ nhật mình sẽ nghỉ ngơi sau! “Cô nhìn đồng hồ, thấy đã quá 5h , vội vã gật đầu với Rose , sau đó nhanh chóng bước ra hướng cửa phòng”.
- Lana ! Cậu bướng thật đấy!. “Rose lắc đầu, lại thở dài” - Thôi được rồi, Cậu cầm lấy! “Vừa nói,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/lavender-queen/2186592/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.