“Bà nội, Nhung Nhung về rồi.” Giọng nói non nớt của tiểu Nhung Nhung vang lên, cô bé đã chạy nhào về phía bà nội.
“Ừm, Nhung bảo bối của chúng ta về rồi.” Mẹ Trần ôm chầm lấy tiểu Nhung Nhung bay nhào tới, vuốt ve cái đầu nhỏ của cô bé với vẻ đầy sủng nịch.
“Bà nội, Nhung Nhung đã đi dạo vườn hoa với dì Thu Ngân và tiểu Bàn Bàn rồi ạ.” Tiểu Nhung Nhung nói với vẻ vô cùng kiêu ngạo.
Chưa đợi ba mẹ dặn dò, tiểu Nhung Nhung đã chủ động đảm nhận vị trí hướng dẫn viên, đưa cả gia đình ba người Lương Thu Ngân đi tham quan khu vườn lớn của nhà họ, lúc này lại đưa khách trở về nên muốn những người lớn trong nhà khen thưởng.
“Ừm, Nhung Nhung thật giỏi, nhỏ như vậy đã biết tiếp đãi khách rồi.” Mẹ Trần ngồi xổm xuống hôn vào khuôn mặt phúng phính của tiểu Nhung Nhung, đối với cháu gái này, cả nhà họ ai nấy đều yêu thương không thôi.
“Nhung Nhung, tiểu Nhung Nhung chúng ta thật hiểu chuyện, vừa nãy đã giới thiệu cho chúng mình rất nhiều trên suốt đường đi đấy.” Lương Thu Ngân cũng gia nhập khen thưởng tiểu Nhung Nhung.
Mặc dù tiểu Nhung Nhung không giới thiệu ra hồn gì nhưng cô nhóc có tấm lòng như thế, hơn nữa có khí thế trở thành người thừa kế tương lai của nhà họ Trần, đủ để khiến mọi người xem trọng.
“Cậu cũng đừng khen nó nữa, tiếp tục khen nó, cái đuôi của cô nhóc sắp vểnh lên trời luôn rồi này.” Trong lòng Giang Nhung cũng rất vui vẻ, thân là một người mẹ, ai không muốn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/lay-chong-bac-ty/415711/chuong-652.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.