"Phong tục?" Trần Việt nhíu mày, cái phong tục nát gì?
Lần đầu anh làm chú rể, dựa vào cái gì không cho anh nhìn xem vợ mình trở nên xinh đẹp như thế nào?
"Anh Trần, về sau thời gian còn nhiều, rất nhiều, anh đừng so đo chút thời gian này chứ." Cô gái cười vô cùng mập mờ.
"Các cô muốn làm cái gì?" Thấy vẻ mặt Trần Việt không muốn, biểu cảm như đứa trẻ, Giang Nhung không khỏi có chút buồn cười.
Trần Việt trừng nhìn cô gái kia, lại xoa xoa đầu Giang Nhung, dịu dàng nói: "Anh ở dưới lầu, lát nữa sẽ lên đón em, đừng lo lắng."
"Em lo lắng." Giang Nhung nhìn bộ dạng không tình nguyện của anh, không khỏi cười ra tiếng: "Em lo anh bán em đi, em còn giúp anh kiếm tiền."
"Nghịch ngợm!" Trần Việt nâng cằm Giang Nhung, không để ý xung quanh có nhiều ánh mắt đang nhìn mình, cúi đầu hôn cô thật sâu.
"Á...... Không..." Giang Nhung ngại ngùng đưa tay đấm lưng anh, người đàn ông này điên rồi? Xung quanh nhiều người nhìn như vậy, thế mà anh dám hôn cô. Lát nữa cô nhìn mặt mọi người kiểu gì đây?
Những người xung quanh cũng rất thức thời, không nhìn chằm chằm họ. Tuy rằng bọn họ rất muốn xem, nhưng vẫn ngoan ngoãn quay lưng lại, không dám nhìn linh tinh.
Nếu nhìn chằm chằm vào Trần Tổng, lát nữa Trần Tổng nổi giận, tìm đám người bọn họ tính sổ, bọn họ chết không thấy xương mất.
Trần Việt hôn, bá đạo lại cuồng dã, thật không giống như kiểu người bình thường anh thể hiện ra ngoài, hôn đến mức Giang Nhung khó thở.
Ngay
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/lay-chong-bac-ty/415734/chuong-661.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.