Cây đấm bóp to lớn đang ở trong hoa huy*t, to tới mức Lô Vỹ Tinh lúc này chỉ biết há miệng mà không thể thốt nên lời nào.
Trong mắt cô đầy sự vui thích cùng đau khổ hoà lẫn với nhau. Từng mảnh từng mảnh hồng nhuận hiện lên trên da thịt trắng muốt.
Toàn thân Lô Vỹ Tinh căng cứng cong lưng lên, miệng nhỏ phía dưới cố gắng mở lớn hết mức mà vẫn chỉ có thể thấy một vòng tròn hình chữ O đang cắn mút chặt lấy cây đấm bóp, Lô Vỹ Tinh tự cảm nhận được nhục thịt đang co bóp dữ dội.
Ninh Kiến Thần nhìn Lô Vỹ Tinh khẽ cười tà, bàn tay cầm lấy chuôi cây đấm bóp mà đút vào rồi lại rút ra cắm vào, kèm với tiếng nước dinh dính nhèm nhẹp là tiếng rên rỉ đứt quãng của Lô Vỹ Tinh.
Ngón tay Lô Vỹ Tinh bấu chặt vào ga trải giường, nhăn nhúm. Ngón chân co quắp lại, muốn khép chặt hai chân nhưng lại bị trói ở chân giường nên chỉ có thể cựa quậy trong bất lực.
Đầu lưỡi thô ráp của Ninh Kiến Thần liếm láp nụ hoa mẫn cảm trước ngực Lô Vỹ Tinh, liếm lên từng tấc da thịt khiến cả người cô từ cổ đến hai bầu ngực trở nên ướt đẫm.
Khoái cảm từ đâu tới, từ từ tăng lên và lan toả khắp toàn thân khiến cho cả người cô xó cảm giác bứt rứt như kiến cắn, vừa đau khổ lại vừa khoái lạc muốn hơn nữa.
" A...ưm... Không cần...aa..." Lô Vỹ Tinh chịu không nổi lắc lắc đầu, ngón tay càng siết chặt lấy ga trải giường.
Như thế này sẽ chết mất. Cô
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/lay-em-lam-diem-tam/28841/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.