Đầu giường đặt một bộ chiếc váy màu trắng ngay ngắn, còn có một bộ quần áo lót.
Lâm Hi Vũ cầm quần áo Lục Quân Đình chuẩn bị mặc vào, vậy mà vừa như in.
Cô nhét quần áo lót hôm qua mặc vào trong balo, sau đó lại nhặt áo choàng tắm rơi trên mặt đất nhét vào trên giường, làm xong, cô nghe thấy tiếng đẩy cửa, liền ôm balo hoảng sợ quay sang nhìn, đối diện với Lục Quân Đình từ trong phòng tắm đi ra.
Lục Quân Đình tắm xong, thay một chiếc áo sơ mi màu xanh thẫm, một chiếc quần tây màu đen, cúc áo sơ mi cài một nửa, nửa ẩn nửa lộ ra lồng ngực.
Anh có thói quen tập thể hình, lộ ra cơ ngực sung mãn rắn chắc.
Lục Quân Đình vừa gội đầu, tay cầm một chiếc khăn tắm, lúc này vừa đi vừa xoa đầu.
Anh nhìn lướt qua Lâm Hi Vũ, cô ôm balo vẻ mặt bứt rứt bất an.
Lục Quân Đình bình tĩnh hỏi: "Nhớ lại rồi?"
Lâm Hi Vũ cúi đầu không dám nhìn anh: "Nhớ lại một chút."
"Nhớ ra chuyện gì rồi?" Anh lại hỏi.
Cảm giác này thật khó hình dung, giống như một học sinh bình thường ngoan ngoãn nghe lời, đột nhiên làm ra chuyện mạo phạm đến người lớn.
Lâm Hi Vũ khóc không ra nước mắt: "Hôm qua em uống nhiều rượu quá, đầu óc không minh mẫn.
Nếu có gì mạo phạm, em rất xin lỗi.
Chỉ là..." Cô do dự nhìn lén anh, ánh mắt anh mang theo tìm tòi nghiên cứu, như đang chờ cô nói tiếp.
"Anh Quân Đình, sao anh vào được phòng em?"
"Hôm qua anh gõ cửa, em không
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/lay-hon-nhan-lam-moi-nhu/502397/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.