Sau khi Tô Tố làm khỏi khách sạn, trong phòng Tiêu Lăng lại có một người bước vào.
Là thư ký Trương Lỵ của Tiêu Lăng.
Trong tay cô còn cầm một cái túi xách màu đỏ nho nhỏ, nếu như Tô Tố ở đây, nhìn cái liền có thể nhận ra, cái này chính là cái túi xách mà tối qua cô không cẩn thận rơi ở phòng Triệu tổng.
Trương Lỵ đem túi xách đưa cho Tiêu Lăng.
" Tổng giám đốc, đây là túi xách của cô Tô."
Tiêu Lăng mở túi ra, bên trong chỉ có một cái ví tiền, còn có một cái điện đã sớm lỗi thời. Mở ví tiền ra, trong ví chỉ có một cái thẻ ngân hàng, một cái thẻ căn cước, còn có hơn một trăm đồng tiền mặt.
" Thật đúng là nghèo a."
Anh rút thẻ căn cước ra, nhìn thấy tấm ảnh non trẻ, lông mày hơi nhíu.
Bé gái trong tấm ảnh khoảng mười sáu mười bảy tuổi, chính là hình dáng năm năm trước trong trí nhớ của anh.
Tên trên giấy căn cước quả nhiên là Tô Tố.
Hắn hơi kinh ngạc
Cô ta quả nhiên không có lừa hắn, đem tên thật nói cho anh biết!
Hắn khép ví tiền lại, uể oải ngồi trên ghế sofa, hỏi Trương Lỵ, "tra kĩ chưa?"
Tra kĩ rồi, hôm qua cô Tô đích thực cùng một người đàn ông mở 1 căn phòng trong khách sạn.
Không khí đột nhiên lạnh lẽo.
Thư ký Trươngdo dự một chút, nhưngbvẫn là cố nói hết lời, " thâ phận của người đàn ông đó cũng tra kĩ rồi, còn là người rất quen."
Tiêu Lăng lạnh lùng nói, " ai?"
Thư ký Trương thay Triệu tổng mặc
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/lay-phai-boss-kieu-ngao/1464726/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.