...
Tiêu Lăng lái xe đi được nửa cái thành phố A, đưa cô đi từ cực nam đến cực bắc, đợi đến lúc không mấy dễ dàng xe dừng lại, Tô Tố đã ngủ thiếp đi.
Chiếc xe dừng bánh, Tiêu Lăng ngoảnh đầu lại nhìn thấy Tô Tố nghiêng đầu trên cửa sổ xe ngủ rất là ngon lành. Nét ngủ của cô không được tốt, đôi mày thon đang cau nhẹ, đôi môi hồng mọng hơi mở, để lộ ra hàm răng trắng tinh, góc miệng... còn có một chút nước bọt lấp lánh.
Cô cuộn người vào áo khoác của anh, dường như có chút lạnh, cô quấn lấy áo khoác của anh rất là chặt, để lộ ra những ngón tay trắng muốt. Quần áo đã che đi thân hình nóng bỏng của cô, nét ngủ say lúc này của cô hồn nhiên như một đứa trẻ.
Tiêu Lăng đứng ngây người.
Gặp ma rồi!
Anh không chút khách sáo vỗ vào mặt của cô,"Dậy đi nào!"
"Uhm... Cảnh Thụy, để mẹ ngủ thêm lát..." Chốc lát, hốc mắt của Tiêu Lăng sâu lắng như vòng xoáy dưới đáy biển.
Cảnh Thụy?
Rất là hiển nhiên đây là tên của một người đàn ông, người phụ nữ chết tiệt này còn dám nói bản thân chưa có bạn trai, vậy người tên Cảnh Thụy này là ai? Có thể khiến cô đang trong cơn mơ vẫn thì thầm gọi tên, chắc hẳn có một vị trí vô cùng quan trọng trong lòng cô.
Tiêu Lăng cắn chặt răng, trong giây phút này ghen tức đến nỗi muốn nuốt nguyên người Tô Tố vào bụng.
...
Tô Tố đang ngủ bỗng cảm thấy sau lưng có một luồng gió âm thổi đến, lạnh đến nỗi cô
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/lay-phai-boss-kieu-ngao/1464774/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.