Những người trong nhà đều cảm thấy kinh ngạc, theo phản xạ ngoảnh đầu nhìn sang đấy, liền trong thấy Cảnh Thụy và Tiểu Thất hai người mỗi người đang đeo cái cặp nhỏ đứng trước cửa, cũng không biết đã đứng ở đấy bao lâu rồi, đã nghe được bao nhiêu rồi.
“Cảnh Thụy...” Tiêu Lăng bất an nhìn cậu.
Tiểu tử ngày thường thần sắc tuy rằng cũng điềm đạm, hôm nay anh mới phát hiện vẫn có chút hơi khác, tiểu tử lúc này nhìn vào anh với ánh mắt y như là một người lạ! Không, hoặc là ngay cả người lạ cũng không bằng, sắc mặt của cậu ấy rõ ràng là đang mang theo một nỗi hận.
“Ba không phải muốn biết lắm à, vậy để con nói ba nghe. Còn nhớ trước đó ba dẫn mẹ đi tham gia bữa tiệc không? Ngày thứ hai đã được lên1báo, mẹ nuôi nói mấy năm gần đây đều không thấy mẹ tiếp xúc qua với người ban khác giới nào, con sợ là ba có ý đồ xấu với mẹ, cho nên lên mạng tìm kiếm thông tin của ba. Nhưng thông tin của ba quá ít, con liền hack vào vi tính của ba. Đừng dùng ánh mắt đó nhìn con, nếu như trí nhớ của ba còn tốt, có thể còn nhớ được tháng trước vi tính của ba từng đứng máy qua một lần.”
Tiêu Lăng kinh ngạc nhìn cậu.
Cảnh Thụy không quan tâm ánh mắt của anh, nói tiếp, “Lúc đầu con chỉ định điều ra ba thật rõ ràng, sau đó mới quyết định có nên để mẹ với ba tiến thêm bước phát triển không, nhưng vô tình con phát hiện ra điều này.” Cảnh Thụy mở điện
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/lay-phai-boss-kieu-ngao/1465020/chuong-166.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.