Bác sĩ đưa Mạc Tầm trực tiếp đến cửa phòng mổ.
Ca phẩu thuật của Trương Hân đã kéo dài hơn 3 tiếng đồng hồ rồi, bây giờ vẫn chưa có tin tức gì.
Trước cửa phòng phẩu thuật “Đang phẩu thuật” ba chữ chói loá, chiếu vào mắt khiến đa số người không thể mở mắt, bầu không khí im lặng như chết.
Khi Lãnh Mạc đến phòng mổ, nhìn thấy là cảnh tượng này.
Ánh mắt đầu tiên nhìn vào Tô Tố.
Trên người Tô Tố một áo khoác phao màu trắng, thân dưới mặc chiếc quần đã bị ướt, Tiêu Lăng ngồi ngay ghế cạnh cô ta, dùng một ngón tay bịt lại vết thương trên chân của cô ta, nét mặt lo lắng nhìn vào cô ta. Còn Tô Tố khuôn mặt nhợt nhạt, ngồi ngay đó như người mất hồn.
Mạc Tầm nhìn thấy có chút đau đớn trong lòng.
Bạch Linh cũng thường xuyên mặc đồ màu trắng, thường xuyên lộ ra dáng vẻ yếu đuối, nhưng có lẽ gặp Bạch Linh nhiều lần như vậy nên từ từ không còn cảm giác đau lòng, thay vào đó là cảm giác mệt mõi phiền hà.1Nhưng khi nhìn thấy Tô Tố yếu đuối, anh ta cảm thấy trong lòng rất đau đớn, Mạc Tầm thật sự cảm thấy đau trong lòng.
Anh ta vung người bác sĩ dẫn đường, sải bước đi qua.
Ba người ngay lập tức nhìn qua anh ta.
Một hồi sau, ánh mắt của ba người đều lạnh lùng đến đáng sợ.
Mạc Tầm gãi đầu, nhìn vết máu trên đùi Tô Tố, hạ giọng nói, “Vết thương trên chân của em cần được giải quyết, anh hỏi tình hình từ bác sĩ rồi, mặc dù tình hình của Trương Hân
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/lay-phai-boss-kieu-ngao/1465377/chuong-389.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.