Camera cho thấy đúng là cậu nhóc đi lung tung, không cẩn thận đụng vào người Cố Hàn Châu, kem cũng dính lên.
Chứng cớ vừa có, mọi người lặng ngắt như tờ, dù sao mẹ và đứa bé kia không có lý trước, thậm chí còn có chút càn quấy.
Người mẹ đảo mắt, kiếm lý do khác.
"Nhưng mà con tôi còn nhỏ, mới có mấy tuổi! Huống hồ...!cậu cũng làm đứa bé nhà tôi sợ, phải không? Cậu lớn như vậy, đừng so đo với đứa bé chứ."
"Đúng là không nên so đo với đứa bé, nhưng tôi muốn so đo với chị.
Bồi thường quần áo cho người đàn ông của tôi!" Hứa Ý Noãn không vui nói.
Cô ấy ghét trẻ em đầu gấu nhất!
"Không phải chỉ là một bộ quần áo thôi sao? Nó đáng giá bao nhiêu? Tôi thấy cô muốn tiền đến điên rồi!” Người nọ trợn trắng mắt, nói: "Có bản lĩnh cô cho tôi tên một nhãn hiệu đi, tôi bồi thường cô một nửa là được chứ gì! Lương 350.000 đồng/tháng của chồng tôi, tôi không tin không đền được.
”
Hứa Ý Noãn nghe vậy, khóe miệng nhếch lên một nụ cười giảo hoạt.
Chị ta đúng là bồi thường không được.
Cô nhìn Cố Hàn Châu, vươn bàn tay nhỏ bé: "Mau bảo thư ký của anh nói tên nhãn hiệu, khẩu khí này chúng ta không thể bỏ qua được!”
Cố Hàn Châu nhìn khuôn mặt xinh đẹp của cô, hai má vẫn đỏ bừng bởi vì có chút kích động.
Lúc này cô giống như là đánh trận ác liệt, có thể giúp Cố Hàn Châu lấy lại công bằng, khỏi nói là cô có bao nhiêu vui vẻ.
Ai cũng không được
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/lay-phai-tong-tai-xau-xi/2201039/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.