Trong phòng không có người ngoài, Bùi Thanh Hoằng có thể tự do mà quan sát bài trí chung quanh. Hắn quét qua căn phòng với tốc độ cực nhanh, vì không thể xoay cổ hoàn toàn nên không thấy được toàn cảnh căn phòng, nhưng chỉ cần thế là đủ.
Đồ vật trong căn phòng này có hoa văn rất quen mắt. Sau lần dị thú xuất hiện Bùi Thanh Hoằng đã đọc qua không ít sách của tiền triều, hắn có thể khẳng định đồ đạc trong căn phòng này là của hoàng thất tiền triều. Rất nhiều thứ đã bị triều đình hiện tại nghiêm cấm.
Bùi Thanh Hoằng nhớ lại những gì Thái Thúc Lan từng nói, hẳn là phản quân lần này đã bị dư nghiệt tiền triều xui khiến. Có lẽ người bắt hắn khỏi phủ đệ chính là đám người đối chọi với Thái thượng hoàng.
Nghĩ đến đây Bùi Thanh Hoằng không khỏi ảo não. Hắn vẫn là quá tin tưởng thủ vệ của phủ đệ, nhất thời buông lỏng cảnh giác nên mới trúng phải mưu kế của kẻ địch. Ngân châm có thể phát hiện độc tính trong thức ăn nhưng lại không có tác dụng với thuốc mê. Đội quân do Thái Thúc Lan phái tới canh phòng cực kỳ nghiêm ngặt, chắc chắn trong phủ có nội gián.
Bùi Thanh Hoằng không khỏi nôn nóng, nhưng cả hai tay và hai chân đều bị trói chặt, hoàn toàn không thể nhúc nhích. Trên người hắn cũng không có công cụ gì đặc biệt, chỉ có thể thử mài dây thừng vào ghế, cố gắng giải thoát tay mình.
Dây thừng kia được buộc rất khéo, ban đầu vốn dĩ không đủ chặt, nhưng hắn càng giãy dụa thì
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/lay-vo-lay-phai-thai-thuong-hoang/427906/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.