Nếu không có quan hệ huyết thống với hoàng thất, muốn được phong hầu chẳng hề dễ dàng như vậy. Vị trí hiện tại của Bùi Thanh Hoằng đã có thể coi như đứng đầu triều đình, phần thưởng của Thái thượng hoàng quả thực có phần vượt mức thông lệ. Công công tuyên chỉ vừa dứt lời, âm thanh chúc mừng liền vang lên không ngừng: "Chúc mừng Trường Tín hầu!" "Chúc mừng Bùi đại nhân được ban tước vị!"
Khi người ngoài đã tản đi hết, ba cha con bắt đầu bàn bạc sau khi xuống núi sẽ làm gì. Con trai mình được ban tước vị, Bùi Diên đương nhiên cực kỳ vui vẻ: "Chuyện này rất đáng để ăn mừng, con làm rất tốt. Sau khi trở về nhất định phải để nương con tổ chức một buổi tiệc chúc mừng mới được."
Trên mặt Bùi Thanh Hoằng cũng toàn là ý cười: "Cha quá lời rồi, là con may mắn nên mới cứu được bệ hạ. Thật ra không cần tổ chức đại tiệc làm gì, người một nhà chúng ta cùng quây quần ăn một bữa ngon là được rồi. Nếu cha có thời gian thì cả nhà chúng ta ghé qua tiểu trấn Kỵ Nam chơi một chuyến đi, dù sao thì niềm vui của bản thân mới là quan trọng nhất."
Bùi Thanh Dật bên cạnh cũng mừng thay em trai mình: "Lần này Mộc Chi lập được công lớn như thế, chắc chắn nương mở tiệc ăn mừng thật hoành tráng cho xem. Nương và Lan lang quân mà nghe được tin này nhất định sẽ rất vui, còn cả tẩu tẩu của đệ nữa, chắc chắn Vinh Hân cũng rất vui mừng."
"Chuyện du ngoạn phải đợi ta thương lượng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/lay-vo-lay-phai-thai-thuong-hoang/427953/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.