Editor: Waveliterature Vietnam
Mạc Thanh Yên bị hắn ta túm chặt trước ngực, dao để lên cổ cô. Thím Thích thấy cô đổi cho mình thì khóc to.
"Đại tiểu thư, cô không cần phải cứu tôi, tôi đều đã có tuổi, là người sắp bước chân vào quan tài rồi."
Mạc Thanh Yên thấy thím Thích bị doạ thành bộ dạng như vậy thì mím môi, lạnh lùng nói: "Triệu Tử Ngang, đưa thím Thích an toàn trở về."
Triệu Tử Ngang tức giận đến trán nổi đầy gân xanh, "Ngũ tiểu thư......"
Ý của anh ta là muốn cứu cô trước, nhưng Mạc Thanh Yên lại bảo anh ta đưa người về trước nên hơi thấy khó chịu. Bà lão này đối với cô quan trọng vậy sao? Cả mạng cũng không màng.
"Đây là mệnh lệnh của tôi."
Ngữ điệu cô lạnh lùng, sau đó bị gã đàn ông kéo đi.
Ông chủ của cửa hàng Nhị Hoá khiếp đảm, vội vàng đi báo tin cho ông chủ lớn.
"Ông chủ lớn, cô gái kia bị bọn chúng uy hiếp, sau đó cứng rắn bị lôi đi rồi."
Chưa tới một lúc liền truyền đến tin tức, "Ông chủ lớn nói, diệt bọn chúng, bảo vệ Mạc tiểu thư."
Ngay lập tức tất cả các cửa hàng ở chợ đêm đều dán tấm biển đóng cửa tạm nghỉ, sau đó phần lớn đều ra đường, chặn bọn Lưu Nguyệt Nguyệt lại.
Lưu Nguyệt Nguyệt thấy phía trước toàn là đám người đang cầm gậy gộc, cơ thể cũng run lẩy bẩy.
"Anh họ, làm sao giờ?"
Lưu Cường túm Mạc Thanh Yên càng chặt hơn, "Nguyệt Nguyệt, đừng sợ, nếu đến bước đường cùng thì cùng lắm cá chết lưới rách."
Tay đang cầm dao của gã ta
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/le-tien-sinh-a-duong-tinh-duyen-cua-nguoi-tham-roi/2642622/chuong-285.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.