Editor: Waveliterature Vietnam
Angela quay xong, thì chạy ra khỏi phòng Mạc Thanh Yên, đi vào phòng của Khối Băng và Dương Quang.
Hai thằng nhóc đang xem video tiếng anh, và còn giao tiếp với nhau bằng tiếng anh, Angela nở nụ cười, tuy nhiên con bé một câu cũng không hiểu, nhưng mà Cát Cát lợi hại quá, hai tuổi đã bắt đầu học tiếng anh, giáo viên anh cũng nói họ lợi hại.
Cát Cát, giúp em.
Con bé cầm điện thoại đến chỗ Dương Quang, tại vì anh ba dễ nói chuyện, chuyện gì anh cũng giúp cô bé.
Dương Quang tháo tay nghe ra, nhận lấy điện thoại của cô bé.
MM, em cần anh giúp gì?
Angela chỉ chỉ," Em muốn gửi cái này cho Lệ Đình Tuyệt, anh ba biết mấy chữ này không?"
Cô bé không biết nói, hơn nữa Thục Lương không sử dụng hình ảnh của mình, nên cô bé không thể tìm kiếm được nên mới chạy đến tìm Cát Cát
Dương Quang cười, tìm ra Lệ Đình Tuyệt, sau đó cưng chiều mà sờ đầu của Angela.
Đây này, ngoan.
Chút nữa, em gửi gì cho ông ta vậy? Khối Băng tháo tai nghe, con ngươi đen thẳm nhìn sang.
Angela nhanh chóng giấu điện thoại, chuyện này không thể cho anh hai biết, anh ấy mà biết, mẹ cũng sẽ biết, mình sẽ rất thảm, và Thục Lương cũng sẽ không xem được video, tuyệt đối không thể để anh ấy xem được.
Cô bé cười," Anh ơi, em nhớ Thục Lương, muốn video call với chú ấy"
Nói xong cô bé quay người đi, cái chân nhỏ chạy như bay.
Dương Quang, MM hình như có chuyện giấu mình.
Ánh mắt lạnh lùng của hắn, trong con ngươi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/le-tien-sinh-a-duong-tinh-duyen-cua-nguoi-tham-roi/2643922/chuong-132.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.