Ba người kinh ngạc còn Lãnh Nhiên lại giống như gặp phải quỷ. Anh ta suy nghĩ một chút, giúp cô lau nước mắt.
Cô chờ tôi một lát đã, tôi cùng bạn nói mấy câu rồi đến tìm cô.
Không được, anh lại muốn tránh em à?
Tay nhỏ bé của cô gái bắt lấy anh ta không buông, Lãnh Nhiên chỉ xe hơi bên cạnh cô, "Xe tôi còn ở đây, tuyệt đối tôi không chạy."
Trấn an cho cô gái nhỏ xong, anh ta vội chạy đến bên cạnh hai người đàn ông cao to tiêu soái.
Tôi làm sao bây giờ? Mau giúp giúp tôi đi?
Bộ dạng anh ta như phát đên hối hận đến xanh cả ruột.
Trưởng thành chưa?
Lệ Đình Tuyệt cười gian, nhìn lướt qua cô gái.
Lãnh Nhiên lắc đầu, "Tôi nào biết, đều do say rượu, căn bản không quen biết."
Ngôn Ngọc cũng cười, "Đứa nhỏ làm sao bây giờ? Sinh ra sao?"
Ánh mắt anh ta dừng trên người Lãnh Nhiên nhìn từ trên xuống dưới, tiểu tử này mới hai mươi hai nếu lập gia đình sợ rằng anh ta chưa từng nghĩ qua nói gì đến sinh con. Lắc đầu, không phải phong cách của anh ta.
Lãnh Nhiên quay đầu liếc cô gái với cặp mắt to đầy nước, "Đừng nói giỡn, sinh con gì chứ, tuyệt đối là gạt người, loại chuyện ma quỷ này mấy người cũng tin à?"
Tin.....
Hai người đồng thanh nói, loại chuyện này là anh ta làm ra đó.
Sắc mặt Lãnh Nhiên càng kém, đám bạn đểu thật sự, tìm bọn họ nghĩ biện pháp mà thái độ của hai người là gì đây.
Lệ Đình Tuyệt nâng đồng hồ lên nhìn giờ, hơn một giờ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/le-tien-sinh-a-duong-tinh-duyen-cua-nguoi-tham-roi/2644034/chuong-116.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.