Cô đột nhiên yên lặng, lúc này không phải là lúc to tiếng, nếu anh ta thật sự biến thái mà gọi Angela dậy, không phải sẽ khiến con bé chú ý sao.
Suy nghĩ đáng sợ này xẹt qua đầu cô, liền sợ hãi không thôi.
Vì thế càng thêm bình tĩnh hơn, cô bắt đầu suy nghĩ. Lúc này không có gì phải sợ, năm năm trước cô đã chết một lần, có thể sống lại chứng tỏ ông trời không muốn cô chết.
Cho nên cô nhất định phải kiên cường, bảo vệ con gái, bảo vệ chính mình.
"Lệ Đình Tuyệt, nếu anh ép tôi như vậy, tôi chắc chắn sẽ trả thù."
Cô bình tĩnh mà lý trí nói ra những câu này, hai tay nắm chắc vai hắn, càng nắm càng chặt.
Lệ Đình Tuyệt thật không ngờ, trong tình huống này mà cô vẫn lý trí như vậy.
Hơn nữa mỗi câu nói của cô đều rất kiên định, nếu muốn khiêu gợi hắn, sớm đã làm theo rồi. Điều này chứng tỏ, phản kháng của cô là thật, cô không đồng ý.
Điều này ngược lại lại khiến hắn rất bất ngờ, vẻ mặt dịu đi một chút.
"Cho tôi biết mục đích của cô là gì?"
Mạc Thanh Yên nhẹ nhàng thở ra, động tác vừa mới kịch liệt, giờ lại ấm áp như vậy, bàn tay hắn vẫn vuốt cằm cô, cho nên cô vẫn khó tránh khỏi căng thẳng.
"Ngoài ý muốn, chỉ là chuyện ngoài ý muốn, Angela bọn chúng phá hỏng hôn lễ chỉ là nhằm vào Mạc Thanh Tuyết mà thôi."
Đây là điểm mấu chốt nhất của cô, cô chỉ có thể nói được như vậy, anh ta tin hay không thì tùy.
Ánh mắt
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/le-tien-sinh-a-duong-tinh-duyen-cua-nguoi-tham-roi/2644949/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.