Một chiếc xe Audi màu đen dừng ở cửa khách sạn, hai cậu bé đẹp trai mở cửa xe trèo lên. Mạc Thanh Yên đã thấy trực tiếp hiện trường hôn lễ bị hủy. Đây là việc đầu tiên cô làm khi trở lại Lâm Thành, cũng là bắt đầu việc báo thù Mạc Thanh Tuyết.
"Mẹ, bọn con đã làm xong rồi."
Mạc Thanh Yên lộ ra nụ cười ngọt ngào, khuôn mặt xinh đẹp động lòng người, nhìn qua giống như mười tám tuổi, kỳ thật cô hai mươi ba tuổi, hơn nữa đã là mẹ của ba đứa nhỏ rồi.
Cô nhìn bên ghế phụ, rồi lại tìm một vòng ở trong xe.
"MM đâu? Sao con bé chưa quay lại?"
Trong lòng chợt lạnh đi, tiểu nha đầu kia sẽ không biến mất chứ?
Khuôn mặt nhỏ nhắn đẹp trai của Đại Bảo Băng Khối hiện lên một tia bất đắc dĩ, anh hai Dương Quang vẫn nở nụ cười.
" Mẹ, MM nói đi chơi với chú đó, mẹ không cần lo lắng, chú sẽ đưa em về nhà."
Lông mày Mạc Thanh Yên chân mày cau lại, âm thanh lạnh lùng nói: "Chú nào? Băng Khối, con nói đi?"
Tiểu nha đầu này vừa thấy chú đẹp trai là không biết đường nào cả, thật khiến cô phải đau đầu, sớm biết vậy sẽ không để nó theo hai anh đi vào trong rồi.
Trên khuôn mặt lạnh lùng của Băng Khối hiện lện sự ngu muội, chúng vô cùng yêu quý mẹ mình. Cho nên những lời cô nói, sao chúng dám cãi lại.
"Mẹ, tính khí của MM mẹ cũng biết, con và Dương Quang muốn dẫn em về, nhưng em sống chết không đi. Hơn nữa bên trong rất rối loạn,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/le-tien-sinh-a-duong-tinh-duyen-cua-nguoi-tham-roi/2645049/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.