Đối với từ mẹ chồng này, Tô Yên rất kính nể, lúc trước cô từng nghĩ mẹ của Lục Cận Phong và cô có thể chung sống hòa thuận hay không, nhưng không ngờ bà lại nhiệt tình như vậy khiến cô không kịp chống đỡ.
“Cô à, cô hiểu lầm rồi, con rất thích cô…”
Đánh kẻ chạy đi không ai đánh người chạy lại, Trần Tổ Anh cười hiền hòa, Tô Yên nghĩ có thể chung sống hài hoà bên nhau, đương nhiên cô rất thích.
“Vậy thì không còn vấn đề gì cả, nhận lấy đi.” Trần Tổ Anh nhét vòng tay cho Tô Yên: “Đây là quy định của nhà họ Lục chúng ta, quà gặp mặt nhất định phải nhận.”
Vừa nghe là quy định, Tô Yên đã cảm thấy khó khăn.
Tô Yên cũng sợ Trần Tố Anh buồn lòng, cô cứ nhận trước đã, về sau đưa lại cho Lục Cận Phong,
“Vâng, vậy con xin nhận.”
Tô Yên vừa dứt lời thì tiếng quát đanh thép từ bên cạnh truyền tới.
“Tô Yên, còn ở đây làm gì, còn không mau đi làm.”
Không cần quay đầu lại Tô Yên cũng biết người đó là ai.
Từ sau sự việc vòng tay, giữa cô và Lưu Thịnh đã kết nên ân oán.
Nhưng vì đối phương là cấp trên, Tô Yên đành nở nụ cười: “Giám đốc Lưu, tôi đã xin nghỉ làm nửa ngày, bây giờ là mười một giờ rưỡi trưa, tôi vẫn trong thời gian nghỉ.”
Lưu Thịnh cười lạnh: “Ai phê duyệt đơn nghỉ? Tôi chưa ký giấy đồng ý nên không tính, trốn làm nửa ngày, theo quy định và điều lệ của công ty, tiền lương thưởng tháng này của cô coi như xong.”
Tô Yên
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/len-nham-xe-hoa-cuoi-chong-nhu-y/1004914/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.