Tô Yên nghĩ đến rất nhiều khả năng trong đầu, cũng suy đoán được ai đã đánh ngất cô rồi bắt cóc cô đến nơi đây, nhưng cô chưa bao giờ nghĩ rằng người này sẽ là Lục Thừa Mẫn.
Trên tay Lục Thừa Mẫn cầm một chiếc bánh kem nhỏ, trên người vẫn mặc đồ hàng rong rẻ tiền, cười với Tô Yên: “Dậy đi nào, ăn chút bánh ngọt đi, ngon lắm đấy.
”
“Là cậu, cậu đã làm tất cả những chuyện này.
Lục Thừa Mẫn, cậu thật là gian xảo, là cậu bắt cóc con của tôi, rồi tìm người gϊếŧ mẹ chồng của tôi đúng không?”
Tô Yên kích động, cảnh tượng Trần Tố Anh bị đâm, ngã xuống đất dường như đang ở trước mắt cô.
Lục Thừa Mẫn mờ mịt ngẩn ra: “Chị dâu, chị đang nói cái gì vậy? Sao tôi nghe không hiểu? Người gϊếŧ thím cả là chị mà, bây giờ cảnh sát đang truy nã chị, tôi có lòng tốt nên mới cưu mang chị về.
”
"Tôi gϊếŧ mẹ chồng của tôi ư?"Tô Yên đột nhiên nhớ ra, đúng rồi, người ám sát Trần Tố Anh có khuôn mặt giống hệt cô.
Người đó giả mạo cô để gϊếŧ Trần Tố Anh.
Lục Thừa Mẫn mở điện thoại ra, đưa cho Tô Yên: “Tự mình nhìn kỹ chút đi.
”
Tô Yên nghi ngờ cầm lấy điện thoại, sắc mặt cô thay đổi rất nhiều, tin tức cô gϊếŧ chết Trần Tố Anh tràn lan trên mạng, cư dân mạng mắng chửi thậm tệ ở phía dưới khu bình luận.
Cô cũng bị truy nã.
Tô Yên buồn bã ngồi xuống ghế, đau lòng lau mặt, hét lên: “Mẹ!”
Cô không hoảng sợ vì mình trở thành nghi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/len-nham-xe-hoa-cuoi-chong-nhu-y/1005835/chuong-358.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.