Lệ Bình có chút lo lắng nói: “Ngươi được không? Miệng của nàng thế nhưng xảo quyệt lắm!”
Thường Hy hướng nàng nháy mắt ra dấu, để cho nàng an tâm, lúc này mới từ từ xoay người lại.
Đỗ Đình Phương khinh thường nhìn Thường Hy một cái. Con gái nhà thương nhân có thể vào cung đã là vạn hạnh, làm cung nữ cũng đã là vinh dự cho nàng, không hiểu sao Mị phi cư nhiên lại nhìn trúng nàng, phúc khí này phải tu luyện mấy đời mới có được. Thế nên Đỗ Đình Phương lại nhìn Thường Hy càng không vừa mắt.
Ở trước mặt mọi người Thường Hy luôn luôn là bộ dáng có tiến có lùi, tuân tủ lễ nghĩa, chưa bao giờ để cho người khác thấy được một mặt ngông cuồng của nàng. Trừ năm tên thái giám kia cùng với Lệ Bình, người khác quả thực là không có phúc khí được trông thấy.
Đỗ Đình Phương nhìn thấy Thường Hy khẽ nâng tay, trên hai gò má treo một nụ cười nhẹ làm tăng thêm thần thái cao quý cho gương mặt tuyệt mỹ kia. Không sai, chính là cao quý!
Một tiểu nữ nhà thương nhân lại làm cho người ta cảm thấy được khí chất cao quý, thật là cực độ không thoải mái!
Chỉ thấy Thường Hy môi anh đào khẽ mở, tiếng nói giống như chim hoàng oanh thâm thúy truyền đến: “Phàm là nữ tử đều sẽ hiểu được lễ tiết. Nếu đã chạm mặt nhau, nữ tử hiểu lễ nghĩa quy củ hẳn phải nên biết chỉnh trang lại y phục, thu tay thấp giọng, nhẹ nhàng mà nói xin nhường đường. Mặc dù nơi này không phải là trong nhà, nhưng cũng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/lenh-truy-na-dong-cung-ai-phi-dung-voi-tron/2171919/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.